Hình Như Tôi Thích Nam Phụ Rồi

Chương 4: Báo ứng của Lâm Hữu Kỳ tới rồi.


trướctiếp

Lâm Hữu Kỳ nghe Lâm Mộng Na nói rằng chỗ ngồi sẽ cố định thì vô cùng bất mãn nhưng lại không làm gì được.

Trong khi đó, Lâm Hiểu Ninh lại vô cùng vui vẻ vì từ nay trở đi, cô không phải lo lắng về chuyện ngồi cạnh nam chính Lâm Thế Lăng nữa.

Sau khi ăn tối xong.

Lâm Mộng Na liền gọi riêng Lâm Hiểu Ninh vào phòng của bà. Lâm Hiểu Ninh cũng muốn nói chuyện riêng với mẹ nuôi, tiện thể xin mẹ cho mình mua một chiếc điện thoại di động.

Tuy nhiên, chưa kịp mở lời xin thì Lâm Mộng Na đã chủ động đưa cho Lâm Hiểu Ninh một chiếc điện thoại và một tấm thẻ ngân hàng rồi bảo: “Hôm trước con nói điện thoại bị mất nên mẹ đã chọn cho con chiếc mới, số điện thoại của các thành viên trong gia đình mẹ cũng đã lưu vào danh bạ cho con rồi. Còn chiếc thẻ ngân hàng này con giữ lấy, hàng tháng mẹ sẽ chuyển tiền vào cho con.”

Lâm Hiểu Ninh nhìn chiếc điện thoại và tấm thẻ ngân hàng rồi nhận lấy. Sau đó, cô lễ phép cảm ơn Lâm Mộng Na, trong lòng thầm cảm thán mẹ nuôi của mình thật là hào phóng.

Nhưng mà cũng đúng thôi. Trong tiểu thuyết viết rằng rằng Lâm Mộng Na khi còn nhỏ là tiểu thư của gia đình nhà họ Lâm - một gia đình nổi tiếng và có thế lực trong giới thượng lưu.

Sau khi trưởng thành, Lâm Mộng Na lại thông minh, tài giỏi. Vì vậy, sau khi tiếp quản công ty của nhà họ Lâm, bà đã đưa công ty trở thành công ty đứng đầu trong lĩnh vực kinh doanh, bỏ xa các công ty lớn khác. Cũng nhờ vậy, Lâm Mộng Na đã trở thành một người phụ nữ nổi tiếng, có quyền lực nhất nhì trong giới thượng lưu vào thời điểm hiện tại.

Và đương nhiên, bà cũng cực kỳ giàu có.

Vì vậy có thể nói, tiền là thứ mà Lâm Mộng Na không bao giờ thiếu trong cuộc đời này.

Lâm Hiểu Ninh trước kia đọc tiểu thuyết đã cảm thấy rất ngưỡng mộ Lâm Mộng Na. Bây giờ, trở thành con gái nuôi của Lâm Mộng Na, cô lại càng cảm thấy hâm mộ và sùng bái Lâm Mộng Na hơn nữa.

Vì thế, hai mắt cô nhìn mẹ nuôi mình lúc này cứ sáng rực, tràn đầy vẻ tôn sùng.

Lâm Mộng Na đương nhiên nhận ra ánh mắt của con gái nuôi nên rất vui vẻ, liền cùng con gái nói chuyện rất lâu. Tới tận chín giờ tối, bà mới bảo con gái nuôi về phòng sớm để chuẩn bị ngày mai đi học.

Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì nhanh chóng về phòng, sau đó ngủ một giấc ngon lành.

Sáng hôm sau.

Lâm Hiểu Ninh thức dậy, vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi mặc đồng phục.

Đồng phục dành cho nữ sinh của trường là áo sơ mi trắng và váy đen dài qua đầu gối, trông đẹp mà lại đơn giản, rất hợp với gu thẩm mỹ của Lâm Hiểu Ninh.

Mặc đồng phục xong, Lâm Hiểu Ninh liền đi xuống tầng. Nhưng mới xuống tới tầng hai, cô lại đụng mặt Lâm Tuấn Trì - nam phụ bad boy của cuốn tiểu thuyết này.


trướctiếp