A Dưới O Trên

Chương 4


trướctiếp

"Tôi không thích ở trên..."

Editor CO6TINY ????

Lúc Nhiếp Tử Hàng tới nơi, đã qua mười một giờ khuya, cả đường phố vắng tanh không còn mấy người.

Vừa đỗ xe xong, đã nhìn thấy Beta mặc áo may ô mang dép bệt đang vẫy tay với hắn bên cửa sổ đối diện. Là thằng bạn nối khố, Tưởng Minh.

Mà đằng sau thằng ngốc Tưởng Minh, là một người đàn ông mảnh khảnh nhã nhặn, vận áo phông trắng đơn giản, phối với quần jean bình thường, ngay cả trong tiệm BBQ ám đầy dầu khói, vẫn ngồi nghiêm thẳng tắp như cũ, không phải cảnh sát Dư hắn gặp trưa nay thì còn ai nữa?

Chậc, có duyên đấy.

Có điều, đối diện cảnh sát Dư còn có một người khác.

Tóc cậu ta dài ngang lưng, búi củ tỏi ở giữa, trông rất đáng yêu.

Nhiếp Tử Hàng thản nhiên đánh giá người ta một phen, ăn diện tinh tế thế này, hẳn là Omega rồi.

Không ngờ, ngoại hình cảnh sát Dư không có chút nào giống Alpha phổ thông, lại có O, đúng là không thể đánh giá qua vẻ ngoài của y được.

Sau khi Nhiếp Tử Hàng bước vào, đi thẳng đến bàn Tưởng Minh, ngồi xuống đối diện.

"Tới rồi? Tao vừa gọi năm cân tôm càng, mười xiên thịt dê, hai quả cà tím, thêm sáu cái cánh gà nữa. Mày coi thử còn muốn ăn gì nữa không, hàu sò điệp các loại?"

Tưởng Minh vừa nói, vừa đẩy thực đơn cùng bút chì tới trước mặt hắn.

Nhiếp Tử Hàng cởi cà vạt, lười nhác tựa vào ghế: "Gì cũng được. Gọi rượu chưa? Đem vài chai Lao Sơn tới đây đi."

"Gọi rồi, 8 chai khui sẵn, không đủ chốc gọi thêm, xem tâm trạng của mày."

"Ok."

Trong lúc hai người đang nói chuyện, mùi pheromone thoang thoảng của Alpha len qua chóp mũi.

Nhiếp Tử Hàng ghét cay ghét đắng Alpha, đặc biệt mẫn cảm với loại mùi này, chỉ thoáng nhẹ qua vẫn ngửi thấy.

Hắn lạnh lùng nhìn quanh bốn phía.

Lúc này trong tiệm không có mấy người, hắn với Tưởng Minh ngồi bàn đầu, hai dãy kế bên đã được nhân viên thu dọn, đèn chỗ đó cũng mờ, hiển nhiên đã không đón khách nữa.

Hiện tại gần hắn nhất, chỉ có bàn của Dư Cảnh Hiên, đằng sau Tưởng Minh.

Nhưng pheromone của người này hắn đã ngửi thấy hai hôm nay rồi, vừa ngồi xuống đã ngửi thấy, hoàn toàn khác với mùi mà hắn ngửi được bây giờ.

"Sao đấy? Nhìn gì đó?" Tưởng Minh hỏi.

Tầm mắt Nhiếp Tử Hàng rơi vào nam sinh đối diện Dư Cảnh Hiên, có chút hứng thú nheo mắt: "Không có gì."

Do hắn ngay từ đầu đã nhìn nhầm, nam sinh đi cùng với cảnh sát Dư, hóa ra cũng là Alpha.


trướctiếp