A Dưới O Trên

Chương 36


trướctiếp

"Đánh dấu em đi."

Editor: CO6TINY

"Vứt cái chảo đi, lấy nước tẩy chà sạch kệ bếp với máy hút mùi, mấy cái này...cũng vứt đi," Cao Trản chỉ vào con cá hoàn toàn không nhìn ra hình thù kia, "Dưới lầu có mèo hoang."

"Vậy tôi..." Ngay khi Thành Tễ muốn hỏi hắn ăn gì giờ, ánh mắt sắc lẻm như dao của Cao Trản xẹt qua: "Cấm cậu vào nhà bếp, chốc nữa tôi đưa đồ ăn sang."

Cao Trản nói xong liền cầm dao bỏ đi, để lại Thành Tễ một mình một cõi đầu đầy hoang mang.

Lúc Cao Trản tới nhà, Cao Cao lẫn chị Ngụy đều hỏi cậu có chuyện gì, Cao Trản đơn giản tóm gọn lại khách trọ mới đến nấu cơm không bật may hút mùi còn làm rối tung nhà bếp lên.

"Thành Tễ?" Cao Cao nói, cô nhìn Cao Trản cầm dao ra ngoài, chỉ lo cậu băm vằm Thành Tễ ra. Căn bếp kia chính là tâm huyết xương máu của Cao Trản, nếu phải xếp thứ tự, nói không ngoa chứ chỉ xếp sau hai người bọn họ thôi.

Cao Trản khịt mũi, "Hắn là Thành Tễ? Người hôm nay đến tiệm mì cũng là hắn."

"A, là anh chàng đẹp trai đó!" Chị Ngụy bị hai chữ 'chị ơi' kia khiến tâm tình vui sướng, lại còn được cái đẹp trai nữa ô hô, bà vỗ tay, "Cũng quá có duyên rồi! Sao con không gọi người ta đến ăn cơm."

Cao Trản thầm nghĩ thấy hắn coi video của mình học hỏi, bằng lòng chia cho hắn một phần cơm, đã tận tâm lắm rồi, " Con lo người ta nhìn thấy mẹ sẽ không dám ăn cơm con làm đâu."

"Đáng ghét!" Ngụy Ngọc Lam véo mặt con trai, "Vậy chốc nữa cơm chín rồi thì đem cho thằng bé một ít, Cao Cao nói thằng bé trạc tuổi các con, lại có một thân một mình, chả trách khiến người ta yêu thương."

"Anh trai con dám chắc tiếc đứt ruột căn bếp kia." Cao Cao một lời trúng đích.

Cao Trản liếc em gái, gật đầu tán thành.

"Aiya, Thành Tễ đó, thằng bé nhất định không có kinh nghiệm tự sinh tự diệt, luyện thêm vài lần nữa là lên tay thôi ha, giống mẹ đấy." Ngụy Ngọc Lam dõng dạc nói.


trướctiếp