A Dưới O Trên

Chương 29


trướctiếp

Nhiếp Tử Hàng nắm tay Dư Cảnh Hiên, trực tiếp đi thang máy xuống thẳng hầm ga-ra.

Alpha hẳn biết mình làm sai, cho nên vẫn luôn cúi gằm đầu, giống như bé chim cút rụt cổ.

Lái xe một mạch, phi như bay về nhà.

Nhiếp Tử Hàng lái xe vào hầm ga ra, sắc mặt không tốt lắm.

Dư Cảnh Hiên ngồi ở vị trí phụ lái, ngón tay bất an cạy cạy khuy áo, chốc chốc lại liếc mắt nhìn hắn.

Môi mím chặt rồi mở ra, hơi hé lại khép chặt lại.

Ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Tắt máy xong, Nhiếp Tử Hàng tháo dây an toàn, quay đầu nhìn y.

Ngón tay Alpha vừa chạm vào khóa dây an toàn.

Nhiếp Tử Hàng trực tiếp đến gần, giúp y tháo ra.

Tháo dây an toàn xong, lại tiến tới cởi khuy áo khoác của Alpha ra.

"Nhiếp tiên sinh?"

Alpha nghi hoặc gọi hắn.

Động tác trên tay Nhiếp Tử Hàng nhất thời khựng lại, bặm mặt không đáp lại, trực tiếp lột bỏ áo vest khoác ngoài ra.

Áo sơ mi của Alpha vẫn còn ướt, vải trắng thấm đẫm chất lỏng màu nâu, đượm mùi trà sữa nồng đậm.

Mặc dù hắn không nói muốn làm gì, nhưng Dư Cảnh Hiên vẫn một mực ngoan ngoãn, đôi mắt đen láy không hề chớp nhìn chằm chằm hắn, mặc hắn làm càn.

Nhiếp Tử Hàng thuận theo áo sơ mi cởi cúc ra.

Đến cúc thứ hai, Alpha rốt cục không nhịn được trở mặt, ngón tay hoảng loạn túm lấy cổ tay áo của hắn: "Nhiếp tiên sinh... "

Trong giọng nói phảng phất cảm giác cầu xin.

Alpha cũng không dùng nhiều sức, Nhiếp Tử Hàng trực tiếp ngó lơ, tiếp tục tháo khuy ra, nói: "Gọi ca, Omega mới gặp mặt chưa bao lâu còn gọi thân mật hơn em."

Nhà để xe của Nhiếp Tử Hàng thông với biệt thự phía trên, xây dưới lòng đất, nên rất riêng tư, lại còn yên tĩnh. Ngồi trong xe hoàn toàn bịt kín bốn phía, hai người thậm chí có thể nghe rõ nhịp thở của nhau.

Alpha nghiêng đầu, quần áo cũng phát ra tiếng cọ xát nho nhỏ.

Nhiệt độ, tăng lên.

Dư Cảnh Hiên không khống chế tuyến thể sau gáy, mặc pheromone nhẹ nhàng tỏa ra. Bịn rịn lại mềm mại.

Nhiếp Tử Hàng cũng theo đó phóng pheromone trấn an ra.

Hai mùi hương giao thoa, hòa quyện lẫn nhau, lưu luyến dây dưa không ngừng.

Nhiếp Tử Hàng nhấn nút hạ ghế xuống, Alpha từ từ ngả người ra sau.

Hắn cởi bỏ phần khuy áo còn lại, Alpha vô thức cọ cọ, khép hai chân lại.

Pheromone tràn ra sau gáy càng lúc càng sền sệt.

Nhiếp Tử Hàng luồn tay qua lớp quần áo rộng thùng thình, vòng qua lưng, vỗ về trấn an y.

Vô thức cong nhẹ môi, nói, "Ngoan."

Sau đó, kiểm tra những chỗ bị bỏng cho Alpha.

Cũng may, không phải nước sôi trăm độ, cách một lớp quần áo nữa, nên chỗ da bị bỏng chỉ ửng đỏ, không bị thương.

"Sao lại bất cẩn như vậy? Cái gã A rác rưởi kia khi dễ em?"

Dư Cảnh Hiên vội lắc đầu: "Không bắt nạt được em đâu... Vừa rồi lúc em đang uống trà sữa trong tiệm, nghe thấy hai người cãi nhau... Em không cẩn thận, cầm cốc không chắc, nên lỡ tay làm đổ. Sau đó rất hoảng hốt..."

Cứ thế úp ngược hết cả ly luôn cơ à.

Nhiếp Tử Hàng không nhịn được phì cười ra tiếng, lấy ngón tay gãi nhẹ mũi y: "Không có tiền đồ."

Sau đó, hắn cởi quần áo ướt của Alpha ra, rút tấm thảm từ hộp đựng đồ dưới ghế, bao người chặt chẽ.

"Đi, lên lầu."


trướctiếp