A Dưới O Trên

Chương 19


trướctiếp

"Do tôi không đủ thơm sao..."

Editor: CO6TINY

Có lẽ Alpha cảm thấy hơi xấu hổ trước tư thế của hai người họ, chậm chạp chớp chớp vài lần, sau đó dời tầm mắt đi.

"Sao vậy, Dư Tiểu Hiên? Ai bắt nạt cảnh sát Dư của chúng ta rồi?"

Nhiếp Tử Hàng dịu dàng hỏi.

Alpha không nói chuyện, chậm rề rề cắn một xiên thịt, lại chậm rãi nhai.

Nếu không phải Dư Cảnh Hiên lại rơi một giọt nước mắt, Nhiếp Tử Hàng còn tưởng y chỉ đơn thuần ở đây ăn khuya.

Hắn đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve gò má ướt đẫm của Alpha: "Dư Tiểu Hiên, đã xảy ra chuyện gì, hửm? Nói ca biết?"

Dư Cảnh Hiên đưa cho hắn mấy xiên thịt, mở thêm hai chai bia ra, khàn giọng nói: "Nhiếp tiên sinh, muốn uống với tôi vài ly không?"

Nhiếp Tử Hàng bất đắc dĩ: "Cùng cậu uống cũng được, bên ngoài có hơi lạnh. Tôi là Omega đang trong kỳ phát tình, tùy tiện xỏ đồ đã chạy ra đây, cảnh sát Dư có đau lòng cho tôi không, chúng ta về nhà uống, nhé?"

Dư Cảnh Hiên uống say, phản ứng có chút trì độn. Một lúc sau, mới nghiêm túc gật đầu, nói: "Được."

Nhiếp Tử Hàng cầm lon bia mới khui ra, sóng vai đi về căn hộ nhỏ với Dư Cảnh Hiên.

Khoảng cách chưa tới 5 phút, lúc tới trước cửa, Alpha đã uống cạn lon bia trong tay.

Hai người đứng trước cửa phòng, Nhiếp Tử Hàng đang uống bia chờ y, một lúc sau vẫn không thấy Dư Cảnh Hiên có động tĩnh gì, quay đầu lại, mới phát hiện Alpha đã nốc cạn lon bia, hai mắt lim dim đờ đẫn.

Bất đắc dĩ đành dỗ dành: "Cảnh sát Dư, chìa khóa nhà cậu đâu? Cửa phải mở chúng ta mới vào trong được chứ?"

Trên tay Dư Cảnh Hiên đang bận cầm đồ, móc hoài chìa khóa không ra, liền chỉ chỉ vào túi quần mình.

Tiếp đó, lại bất động.

Nhiếp Tử Hàng cam chịu thọc tay vào túi quần của y.

Cửa mở ra, căn hộ nhỏ của Dư Cảnh Hiên vẫn sạch sẽ ngăn nắp như thường.

Quần áo mới giặt còn đang phơi ngoài ban công, mùi hoa lan của Alpha ùa vào mặt, trộn lẫn với mùi thơm ngát của bồ kết.

Nhiếp Tử Hàng hít một hơi, thầm kêu không ổn.

Sao hắn lại theo Dư Cảnh Hiên về nhà chứ, pheromone đầy cả phòng, quả thật chính là chất xúc tác thúc đẩy hắn phát tình.

Cảm giác gắt gỏng bị đè ép xuống trước đó, lại trỗi dậy.

Hắn thầm nhéo mình một cái, quay đầu nhìn Alpha say bí tỉ, không hề có năng lực tự chăm sóc bản thân bên cạnh.

Nhiếp Tử Hàng, mày không thể cầm thú như vậy.

"Dư Tiểu Hiên, cậu sao rồi? Khó chịu à, muốn nôn không?" Hắn hỏi.

Alpha chớp chớp mắt, nghiêm túc suy nghĩ, thành thật nói: "Muốn."

Nhiếp Tử Hàng: "Vậy tôi đỡ cậu tới nhà vệ sinh?"

Dư Cảnh Hiên lắc đầu, nhìn hắn không chớp mắt nói: "Nhiếp tiên sinh."

"Ừ, nói."

"Nôn..là tính từ. Tôi, buồn nôn..."

Nhiếp Tử Hàng:...

Rồi rồi...Là không muốn nôn chứ gì?


trướctiếp