Trong mơ, nhiệt độ trên người y nóng hôi hổi như lò sưởi, còn có vết chai mỏng trên lòng bàn tay, tất cả xảy ra sống động y như thực.
"Đầu óc của mình, biết nghĩ đấy..."
Người đàn ông thấp giọng lẩm bẩm, khóe môi vô thức nhếch lên.
Ở bên khác của tòa Phong Hoa, trong căn hộ nhỏ cách đó vài chục mét vuông.
Dư Cảnh Hiên đang xem tin nhắn trên điện thoại, lộ ra vẻ do dự.
Hôm qua Nhiếp Tử Hàng nói với y, gần đây sẽ không nhận án nữa, tiếp đó đẩy một luật sư khác tên Trần Hâm cho y, còn nói là đồ đệ ruột, đảm bảo chất lượng.
Dư Cảnh Hiên đã thêm bạn tốt, ba người họ còn lập hẳn nhóm nhỏ.
Vừa rồi, Trần Hâm gửi tin nhắn đến:
[Cảnh sát Dư, tài liệu vụ án của anh đang ở chỗ sư phụ, giờ tôi sang đó lấy, nhân tiện bàn giao các hạng mục cần chú ý luôn. Chỗ anh sống gần khu sư phụ đang ở đấy, nếu rảnh, cùng sang ngồi nghe nhé.]
Y trực ca chiều nay, cả sáng đều rảnh rang không bận gì.
Nhưng chẳng phải Nhiếp Tử Hàng sắp vào kỳ phát tình sao...Y là Alpha, lúc này công khai vào nhà người ta, nhìn thế nào cũng không nên.
Nhưng, hôm qua Nhiếp tiên sinh cũng có nói anh ấy sắp phát tình, đến tối vẫn vô tư ghé qua ăn cơm.
Chẳng lẽ, kỳ phát tình của Nhiếp tiên sinh, vốn không hề bị pheromone của Alpha ảnh hưởng?