Hôn Khế

Chương 12: Tấn Luật


trướctiếp

Nhưng lúc này trên mặt Cố Thành Chi lộ ra thần sắc quái dị, hình như là gặp phải vấn đề gì khó giải quyết.

Dù sao Sở Quân Dật cũng không nhìn ra là có chuyện gì xảy ra, y nói lại một lần nữa: "Ta muốn ở chỗ này chờ một lát."

Cố Thành Chi gật đầu, sau đó liền cau mày lắng nghe tiếng tranh cãi ầm ĩ bên ngoài.

Sở Quân Dật ngồi trở lại vị trị vừa rồi, rót cho mình chung trà, vừa uống vừa chờ đợi bên ngoài yên tĩnh trở lại.

Đáng tiếc trời không chiều lòng người, tiếng tranh cãi bên ngoài càng ngày càng gần, đã từ dưới lầu chuyển đến trên lầu. Trong phòng hai người chỉ có thể yên lặng uống trà, nghe bên ngoài trình diễn tiết mục cường thưởng dân nam.

"Ngươi không đi ra xem?" Sở Quân Dật hỏi, Cố Thành Chi đi biên quan hẳn phải có tấm lòng chính nghĩa mới đúng, gặp tình huống này hắn không đi ra ngoài cứu mỹ nhân sao?

Cố Thành Chi dùng ánh mắt như thấy thằng ngốc nhìn y, "Đi ra ngoài để làm chi, sợ người khác không biết hai chúng ta gặp nhau sao?"

"..." Sở Quân Dật có chút không biết nên nói gì, bọn họ gặp nhau thì là việc xấu hổ lắm sao? Hai người gặp nhau còn bí mật hơn cuộc hợp ngầm của liên minh nào đó! Chẳng phải chỉ là hôn phu gặp nhau trước khi thành thân thôi à, lại còn giấu diếm đến như vậy?! Có bản lĩnh đừng tìm mình nha!

"Hắn là Tấn Luật." Cố Thành Chi đã khôi phục bộ dáng như lúc ban đầu gặp nhau, hắn nhìn về phía cửa hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ đi ra ngoài để chạm mặt hắn ta sao?"

"Sẽ không!" Sở Quân Dật ở trong lòng yên lặng trả lời. Được rồi, y thừa nhận câu hỏi này hơi ngu, y cũng tránh ra ngoài cũng do người kia là Tấn Luật.

Giản Thân Vương là đệ đệ của Hoàng thượng, mẫu phi mất sớm, được Thái hậu nuôi lớn, quan hệ với Hoàng thượng rất tốt, là một người trung thành với Hoàng thượng.

Mà nhi tử của Giản Thân Vương, Thế tử Tấn Luật cũng là một hoa lạ cỏ hiếm của Đại Tấn triều.

Nam phong rất thịnh hành ở tiền triều, nhưng vào triều đại này lại không như thế, hầu như quan viên yêu thích nam phong đều về nhà làm ruộng, mà Tấn Luật là một trường hợp thạc quả cẩn tồn* duy nhất còn tồn tại. Hắn ta còn là cháu ruột của Hoàng thượng, chỉ thích nam nhân, lại không có ý đồ tạo phản, vì thế không có một Ngự sử nào đi giám sát hắn ta.

*Thạc quả cẩn tồn: Quả to còn sót lại/Chỉ: Rất ít người hay vật còn sót lại sau thời gian, đào thải/Của quý sót lại; hàng hiếm sót lai

Tấn Luật là một người rất kiêu ngạo nhưng cũng rất bản lãnh, một tay nắm giữ chức quan, một tay lôi kéo bàn tay nhỏ của bạn trai trẻ, cựu thần trong triều nhìn mà suýt rớt hết râu, nhưng Tấn Luật vẫn tuỳ hứng như cũ.

Trước đây từng có tin đồn nói Cố Thành Chi trước khi đi biên quan đã từng bị người này quấy rối một trận, vì vậy mới rời Kinh chạy tới biên quan xa xôi.

Tuy rằng Sở Quân Dật không tin Cố Thành Chi đi biên quan là bởi vì Tấn Luật, nhìn dáng vẻ của hắn bây giờ thì có thể đã bị tên Thế tử kia liều mạng đùa giỡn qua.

Về phần y trốn tránh hoàn toàn do tên Thế tử kia là một người sanh lãnh bất kỵ*, cho dù nhìn không vừa mắt nhưng chỉ cần người đó có bộ dạng xinh đẹp hắn ta cũng không ngại đùa giỡn vài câu. Tuy nói bản thân sắp thành thân với nam nhân, nhưng y một chút cũng không muốn bị nam nhân đùa giỡn!

*Nó phải là một thuật ngữ trong y học Trung Quốc, có nghĩa là không cần tránh ă. Ngoài ra còn có một số ý nghĩa khác ví dụ nếu một người phụ nữ rất tức giận và nói điều gì đó thờ ơ với một người đàn ông, thì đó không phải là lời tốt để nói, cơ bản có thể hiểu là bạn dù già trẻ đều có thể "chơi", đây là một thuật ngữ xúc phạm.

Bên ngoài tiếng tranh cãi dần dần nhỏ đi, thỉnh thoảng còn có thể truyền đến tiếng nức nở, trong phòng hai người nghe được đều cau mày.

Ngay tại lúc bọn họ nghĩ có nên đi ra hay không, cửa phòng lại bị người đẩy ra, người nọ chạy vào cũng không ngẩng đầu lên liền nhào tới dưới chân Cố Thành Chi.

Mà Cố Thành Chi đã đứng dậy né tránh trước khi người kia lao tới chạm vào, Sở Quân Dật bị hoảng sợ cũng đứng dậy dời bước sang bên người Cố Thành Chi, sắc mặt hai người cũng không được tốt lắm khi nhìn người quỳ trên mặt đất kia.


trướctiếp