Mục Tiêu 10 Tỷ

Chương 3


trướctiếp

Tổ ba người cũng không chú ý đến Lê Thiếu Hi, bọn họ bắt đầu giới thiệu danh tính.

Nam sinh nói trước: "Tôi tên là Phương Diệc Hoài."

Chỉ là chơi game thôi vậy mà lại báo thẳng tên thật, điều này khiến cho các cô gái có chút kinh ngạc.

Phương Diệc Hoài nói: "Các cô không cần nói tên thật, tôi là một người dẫn chương trình của game, tên đã sớm treo trên kênh livestream." Cho nên cũng không cần giấu diếm.

Cô gái mềm mại hơi nhát gan, nghe thấy Phương Diệc Hoài vậy mà là người dẫn chương trình, nhất thời trở nên khẩn trương: "Anh... Bây giờ anh đang mở phát song trực tiếp sao?"

"Có mở." Phương Diệc Hoài an ủi nàng: "Không có chuyện gì, em xinh đẹp như vậy, tất cả mọi người đều đang khen em."

Cô gái càng hoảng loạn: "Cái này, cái này..."

Một thanh âm lãnh đạm của một cô nương khác giễu cợt: "Làm ra vẻ cái gì, chơi game đụng phải người dẫn chương trình không phải là chuyện bình thường sao? Nhân vật game này cũng không phải ngoại hình thật của cô, tên cũng không phải, giả vờ cái gì."

Cô gái mềm mại: "..."

Mắt thấy chiều hướng phát triển không đúng, Phương Diệc Hoài nhanh chóng thay đổi chủ đề: "Đúng rồi, mọi người vào game qua thiết bị VR Lan Hải?"

"Ừm."

"Đúng vậy."

Phương Diệc Hoài tiếp tục nói: "[Thợ mỏ đào bảo] rất có tính lừa gạt, thoạt nhìn thì giống game nhỏ dễ dàng nhưng kỳ thật game này.... Không dành cho tân thủ chơi."

"Nhưng không có việc gì cả, anh mang các em thông quan."

Lê Thiếu Hi không hề nhàn rỗi, một bên nhặt bảo thạch bỏ vào túi mình, một bên nghe bọn họ nói chuyện phiếm, từ đó thu hoạch tin tức cần thiết.

Nói thế nào đây.

Lượng tin tức không nhỏ.

Nữ hài mềm mại có ID là Gấu Nhỏ Pudding, cô bé lạnh lùng có ID là Đừng Làm Phiền Lão Nương, Lê Thiếu Hi tự động giản lược ID của các nàng, một người gọi là Hùng Đinh, người còn lại kêu là Phiền Nương.

Về phần tại sao lại giản lược ID của họ...

Chỉ có thể nói là Lê thẳng nam dựa vào bản lĩnh độc thân suốt mười tám năm!

Phương Diệc Hoài là một người dẫn chương trình, đã thông qua game này ba lần, là một tay già đời.

Hai cô gái là ma mới, vừa vào thiết bị VR để trải nghiệm một chút, các nàng nhìn thấy tên game, tưởng là trò chơi [Thợ mỏ đào bảo] ngày xưa hay chơi nhưng phiên bản VR, nghĩ rằng trò này sẽ tương đối dễ dàng nên tiến vào.

Từ đối thoại của bọn họ, Lê Thiếu Hi có thể xác định là họ đang chơi game.

Ba người này đều giống như không nói dối, nhất là Phương Diệc Hoài, hắn rõ ràng là còn phát sóng trực tiếp, thường thường sẽ dừng lại, giống như là đang đọc làn đạn.

Ân, thiết bị VR mới nhất có thể phát sóng trực tiếp, dù sao đây cũng là một thủ đoạn quảng cáo giúp tăng lượng tiêu thụ, nhà phát minh nghiên cứu khoa học kĩ thuật Lan Hải đúng là tận tâm.

Hùng Đinh cùng Phiền Nương rõ ràng là ma mới chơi game, nếu họ "xuyên" vào game thì trạng thái sẽ không như thế này --- loại tâm tư sợ hãi cùng bất an rất khó để áp chế.

Cho nên, chỉ có Lê Thiếu Hi là đặc biệt.

Điều này khiến Lê Thiếu Hi hoài nghi, liệu mình có rút não mà ảo tưởng bản thân mình "xuyên qua" không?

Làm gì có dạng xuyên qua nào giống hắn, xuyên đến game có người chơi bình thường?

Người chơi là số liệu nhưng hắn lại là chân thực?

Phim khoa học viễn tưởng cũng không có ảo như thế này!

Nhưng mà thật sự là hắn và họ không giống nhau.

Thiết bị VR của hắn cũng thuộc về công ty khoa học kỹ thuật Lan Hải, lão Lê đã chi nhiều tiền để mua cho hắn một bộ thiết bị cao cấp.

Cho nên Lê Thiếu Hi rất chắc chắn rằng bộ thiết bị VR này không phát minh ra găng tay, họ chỉ tạo ra thế giới ảo chân thật với thị giác chứ không bao gồm vị giác và xúc giác.

Lê Thiếu Hi vuốt ve hồng ngọc nhìn như mặt trời nhỏ trên tay, cảm xúc chân thật cùng hơi ẩm nhàn nhạt phiêu tán trong không khí đều im lặng nhắc nhở hắn:

Mọi thứ trước mắt là chân thật.

Tuyệt đối không chỉ là game.

Nhưng vì cái gì mà chỉ có hắn là cảm thấy nơi đây là chân thật?

Thôi.

Lòng dạ Lê Thiếu Hi từ trước đến nay đều rất rộng rãi, nếu không thì hắn sẽ sụp đổ khóc lớn khi đứng trước món nợ tám ngàn vạn.

Mọi thứ đều đang rất tốt, nếu như là thật, hắn có thể mang đá quý ra ngoài hiện thực.

Nếu như là giả thì càng không quan trọng, hắn không có tinh lực quan tâm sự thắng thua trong game.

Tổ ba người đi đến gần chồng tài bảo mới phát hiện Lê Thiếu Hi.

Phương Diệc Hoài sớm biết đây là game năm người nên hắn cũng không ngạc nhiên, rất hòa khí cùng Lê Thiếu Hi chào hỏi, thuận tiện giới thiệu tên.

Lê Thiếu Hi cũng đã nhét đá quý xong --- hắn đã nâng phụ trọng lên mãn cấp mà chỉ có thể chứa một phần trăm chồng tài bảo, loại chuyện chứa không nổi này khiến lòng người chua xót.

Phương Diệc Hoài: "Huynh đệ xưng hô như thế nào?"

Lê Thiếu Hi tạm ngừng, mỉm cười: "Tụ Đa Đa."

Mắt thấy ba người đều ngẩn ngơ, Lê Thiếu Hi bổ sung: "Mọi người gọi tôi là Tụ Đa được rồi."

ID ban đầu của Lê Thiếu Hi dĩ nhiên không phải là cái này nhưng bây giờ...

Hắn đổi tên.

Ngẫm lại cái tên Lê Thiếu Hi này, lão Lê với Vân tỷ lấy cho hắn cái tên nghe thật không may mắn.

Đã thiếu lại còn hi (hữu), hơn nữa dòng họ của lão Lê...

Ly (biệt), thiếu, hiếm.

Qúa không may mắn!

Nguyên bản Lê Thiếu Hi cũng không tin vào huyền học, thế nhưng chuyện xảy ra trước mắt huyền ảo khó giải thích bằng khoa học.

Tụ Đa Đa thì làm sao, hắn không có gọi bản thân là Tụ Bảo Bồn đã là khắc chế tốt lắm rồi!

Phương Diệc Hoài nhịn một chút, cuối cùng vẫn nhịn không được: "Sao không đặt là Bính Đa Đa (liều nhiều hơn)"

Lê Thiếu Hi bóp bóp cổ tay: "Đúng a, không cẩn thận bỏ lỡ trợ cấp chục tỷ." Lấy cái này ra trả nợ thì sung sướng biết bao.


trướctiếp