Mục Tiêu 10 Tỷ

Chương 1


trướctiếp

"Elke tuyên bố phá sản?"

"Anh không nghĩ tới sự tình sẽ xảy ra nhanh như vậy....."

"Cái này...... Cái này......"

"A Vân..... Nếu không thì em cùng anh ly hôn rồi mang theo Hi Hi....."

"Anh nói bậy cái gì!"

"Nhưng 8000 vạn được cho vay....."

Lê Thiếu Hi chơi game suốt đêm, rón ra rón rén đi tìm đồ ăn vặt bị lời nói của ba mẹ làm cho hoảng sợ.

Đã 3 tháng vào mùa đông, bên ngoài lạnh lẽo, gió thổi vù vù, trong phòng nhờ có địa noãn nên nhiệt độ phòng ước chừng 24-25 độ. Lê Thiếu Hi đi chân trần, chỉ mặc áo thun ngắn màu trắng cùng quần đùi xám đậm, cánh tay dài và chân dài đều lộ ra bên ngoài.

Thiếu niên mười bảy mười tám chính là thời điểm hỏa khí thịnh vượng nên hắn đều mặc như vậy ở nhà vào mỗi mùa đông, hoàn toàn không cảm thấy lạnh.

Nhưng lúc này, Lê Thiếu Hi chống tay lên tường, tránh trong bóng tối cảm nhận được từng trận lạnh thấu tâm.

Cha mẹ đang nói cái gì?

Vay tám ngàn vạn...?

Lê Thiếu Hi có một bộ dạng ưu nhìn: Tóc ngắn xõa tung, vài sợi tóc hơi cuộn tròn rũ xuống trán, màu da hơi nhạt nhưng dưới đôi lông mày có hình dạng cực tốt là một đôi con ngươi trợn tròn, lông mi hơi cong lên giống lông quạ, bởi vì kinh ngạc mà khẽ run, càng nổi bật đôi mắt đen bóng ngây thơ mờ mịt.

Tuy nhiên, ngây thơ không đồng nghĩa với ngu xuẩn, Lê Thiếu Hi rất nhanh từ trong lời nói của bố mẹ mà tìm được ngọn nguồn.

Cha hắn kinh doanh một công ty buôn bán bên ngoài, ước chừng hai năm trước, một nhà đã hợp tác cùng được mười năm bỗng nhiên tăng lớn số lượng đơn đặt hàng tận mười mấy lần.

Đơn hàng đột nhiên tăng lên không thể nghi ngờ là một chuyện tốt, nghĩa là lợi nhuận cũng sẽ tăng vọt, lão Lê đã an ổn kinh doanh hơn 10 năm hưng phấn đến khó có thể đè nén.

Đơn đặt hàng càng nhiều thì sản lượng cũng phải đi lên.

Cha Lê tranh thủ thời gian đầu tư nhà máy mới, cho dù vậy vẫn không theo kịp số lượng cần sản xuất.

Mắt thấy có hơn 1 tỷ đơn đặt hàng từ khách cũ đã hợp tác hơn mười năm, cha Lê nghĩ biện pháp đến ngân hàng vay một số tiền lớn.

Một loạt thao tác này rất bình thường trong kinh doanh, chỉ cần làm xong đơn đặt hàng này là có thể nhẹ nhàng trả lại cả tiền vốn và lợi tức, việc này đối với công ty và ngân hàng đều có lợi.

Ai ngờ, một sự kiện bất ngờ nảy sinh.

Buôn bán bên ngoài ngành sản xuất trở nên tiêu điều qua một đêm, vị khách cũ của Lê gia sửng sốt, không chống đỡ nổi trận tai nạn càn quét toàn cầu này nên tuyên bố phá sản.

Tin tức này như là đòn cảnh cáo với lão Lê.

Nếu như khoản vay này chưa được đầu nhập vào việc xây dựng nhà xưởng mới, nghiên cứu phát minh thiết bị mới thì còn có thể kịp thời ngăn tổn hại.

Cố tình thời gian trận tai nạn này diễn ra quá tàn nhẫn, tiền đã đầu tư vào, đơn đặt hàng lại không có, đừng nói đến lợi nhuận kết xù, đây rõ ràng là một lỗ thủng lớn không thể lấp, dẫn đến táng gia bại sản!

Trần Lộc Vân cũng hoảng: "Chúng ta.... Chúng ta cũng xin thanh toán phá sản...."

Lê Tường Hưng nhếch môi, không nói được nửa chữ.

Trần Lộc Vân cũng nói không được.

Để lấy được số tiền kia, Lê Tường Hưng phải kéo một đám lão huynh đệ để đảm bảo, nếu hắn không vượt qua được tại họa này sẽ liên lụy đến một đám người.

Đến lúc đó, đâu chỉ là táng gia bại sản, mặt mũi bọn họ cũng mất!

Trần Lộc Vân sắc mặt trắng bệch: "Vậy làm sao bây giờ.... Hi Hi sắp phải đi đại học...."

Một câu chạm trúng tử huyệt của Lê Tường Hưng, khiến đôi mắt vốn dĩ không sáng lắm của hắn càng thêm ảm đạm: "Cho nên anh nói, em và anh cùng ly...."

Trần Lộc Vân đột nhiên bừng tỉnh, đánh gãy lời hắn: "Lê Tường Hưng! Không cho phép nói như thế nữa!"

Lê Tường Hưng: "...."

Trần Lộc Vân hít nhẹ, cố gắng không để nước mắt rơi xuống, giọng nói run rẩy nói: "Lão Lê... Em không thể trốn, trời sập thì chúng ta cùng gánh, không phải chỉ là 8000 vạn sao, chúng ta.... Chúng ta còn có thể xử lý được!"

Tai họa lớn ngay trước mặt, Trần Lộc Vân gầy yếu mềm mại ngược lại là người đứng lên chống đỡ bả vai sắp sụp đổ của trượng phu.

Lê Tường Hưng đỏ bừng hốc mắt: "A Vân... Anh..."

Trần Lộc Vân cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại: "Có thể bán hết toàn bộ tài sản, tận lực thu nhỏ lại các nghiệp vụ, ngân hàng bên kia chúng ta đi nói chuyện thật tốt để xem có thể xin một chương trình trả khoản thích hợp..."


trướctiếp