Nhiễm Kỳ off rồi mới nhận ra đã rạng sáng, trong game không thấy gì, đến khi thoát game thì sự mệt mỏi lập tức ùa tới như thủy triều. Nhiễm Kỳ
chỉ thấy vừa oải vừa buồn ngủ, thế là dứt khoát tắm táp rồi ngủ thẳng
cẳng luôn.
Phó bản này đánh khoảng 6 tiếng, dù thể chất của cậu
đã tốt lên một chút nhưng việc đánh bản với cường độ cao vẫn tạo áp lực
nhất định lên tinh thần và cơ thể cậu, cần phải ngủ một giấc thật ngon
mới được.
Khi Nhiễm Kỳ tỉnh lại lần nữa thì đã về chiều, bụng kêu vang 'ọc ọc', đói đến nỗi ngực dán cả vào lưng, khiến người ta cảm thấy dường như dạ dày cũng không kiềm nổi mà ăn luôn cả chính mình rồi.
Nhiễm Kỳ xoa xoa bụng, đứng dậy lấy một chai dịch dinh dưỡng từ trong tủ bảo
quản ra uống hai ngụm, sau khi cơn đói trong bụng hơi giảm rồi bèn mở
quang não bắt đầu chọn mua nguyên liệu nấu ăn, đồng thời nhắn tin cho Cố Lạc bảo cậu ta chốc nữa sang đây cùng ăn mấy thứ.
Trước khi
offline cậu có hẹn với nhóm Dạ Kiêu tối sẽ cùng đánh bản, do đó để tiết
kiệm chút thời gian, hôm nay cậu chỉ mua ít thịt gà, nấm với gạo, chuẩn
bị chế biến cơm rang gà nấm đơn giản, vừa tiện vừa chắc bụng.
Cố Lạc cũng mới tỉnh chưa được bao lâu, sau khi nhận được tin nhắn thì lập tức phi sang.
"Nhiễm Nhiễm! Cậu xem thông báo trên web game chưa? 8 giờ sáng mai game sẽ cập nhật phiên bản mới đó! Mở con đường đổi tiền trong game với Tinh tệ
nữa!" Cố Lạc còn chưa cả đóng quang não, vừa ngồi xuống đã lập tức kích
động chia sẻ thông tin này với Nhiễm Kỳ.
"Hô? Có thể đổi xu game bằng Tinh tệ?" Nhiễm Kỳ hơi nhướng mày.
Cực kì khó để có được xu game 《Ma Vực》, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ, quét
quái hoặc người chơi giao dịch với nhau mới có thể lấy được, hoàn toàn
không thể giở trò mờ ám, thế nên đến giờ phần lớn người chơi thật ra còn chưa thoát nghèo, có mỗi người tài ba là Nhiễm Kỳ đây bật hack kiếm
tiền mới đứng vững vị trí số một trên bảng Tài phú vậy thôi.
Cũng vì khó kiếm xu với trang bị game nên việc thăng cấp ở giai đoạn đầu mới gian nan đến vậy. Trước kia dù cũng có người âm thầm mua bán xu game
bằng Tinh tệ nhờ diễn đàn game, nhưng do khó kiếm xu game nên lượng giao dịch cũng không lớn. Song một khi mở mục Đổi xu, những người chơi đập
tiền kia sẽ có thể mua được trang bị tốt, theo đó cấp bậc sẽ tăng lên
rất nhanh, bảng xếp hạng bấy giờ tất nhiên sẽ nghênh đón một đợt thay
máu.
"Phải đó! Có điều giá đổi rất đắt." Cố Lạc mở giao diện web
game chính thức trên quang não, để màn hình ánh sáng chiếu ra trước mặt
Nhiễm Kỳ.
Nhiễm Kỳ thò đến ngó nghiêng, nhà phát hành định ra giá đổi là 1000:1, nói cách khác, 1000 Tinh tệ mới đổi được 1 vàng, 1000
Tinh tệ bằng khoảng thu nhập một ngày của người bình thường, có điều với nhà giàu lại chẳng đáng là bao.
Có thể dự kiến rằng sau thời kì
điều chỉnh ngắn ngủi, người chơi cấp cao với Công hội cấp cao rất nhanh
sẽ vùng lên như măng mọc sau mưa, cuộc đấu chân chính trong game cũng
sắp bắt đầu càn quét chính thức rồi. Vậy thì kéo theo đó là Công hội
Chiến, thế nào cũng phải dành thời gian chuẩn bị trước mới được.
Còn cả cái tên Trương Thước kia nữa, có lẽ cũng sắp tìm đến cậu rồi.
Quả nhiên như Nhiễm Kỳ đoán, chưa được mấy ngày sau vụ cập nhật game thì
Trương Thước đã dắt đám đàn em của gã tìm tới cửa, gõ cửa ký túc xá của
cậu ầm ĩ, ngay cả Nhiễm Kỳ đang nằm trong khoang trò chơi cũng có thể
nghe rõ. Cậu không thể không tạm offline, vội sửa soạn qua loa rồi đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra đã thấy mấy kẻ bọn Trương Thước cứ như
giang hồ canh cửa đòi nợ vậy, đứng đấy trưng cái mặt rất là xấu xa, chắn hết cả ánh sáng ngoài cửa chiếu vào.
"Sao giờ mới mở cửa hả?!
Dám để anh Thước bọn tao đợi lâu như vậy! Sợ rồi không dám nhận lời
thách thức đúng không?!" Đàn em Trương Thước lập tức gào um lên.
"Tao mới ra khỏi khoang trò chơi, phải vệ sinh tí đã chứ, với lại tao có mời chúng mày tới đâu, đợi không nổi thì chúng mày biến!" Nhiễm Kỳ cũng
chẳng thèm lịch sự gì đốp lại luôn.
"Mày......!"
"Được
rồi!" Trương Thước mở miệng không cho đàn em gào ầm lên nữa, gã liếc
Nhiễm Kỳ, mặt lộ ra chút khoái trá, "Mày cũng chỉ mạnh mồm được đến thế
thôi! Mày chưa quên hẹn đấu hồi trước giữa chúng ta đấy chứ?"
"Đương nhiên không quên." Không chỉ không quên, thậm chí Nhiễm Kỳ đã đợi rất lâu rồi, "Nói đi, lúc nào?"
"Không quên thì tốt, 2 giờ chiều mai! Gặp ở ngoài cửa Bắc Thành Otto!"
"Không chọn Đấu Trường?" Nhiễm Kỳ khẽ nhướn chân mày.
PK Đấu Trường không giống PK Dã ngoại, Đấu Trường tương đương với 'luận
bàn', khi điểm chạm mốc thì dừng, sẽ không xảy ra tình huống tử vong.
Nhưng PK Dã ngoại thì khác, chết ba lần thì sẽ bị bắt offline, không thể đăng nhập trong bảy ngày, lại còn phải chịu nỗi đau khi tử vong. Cho dù game có thể giảm bớt 50% cảm giác đau, nhưng 50% còn lại cũng không dễ
chịu đến vậy.
Trương Thước cố ý hẹn địa điểm PK ở Dã ngoại, mục đích của gã đã rõ như ban ngày.
"Được, vậy hẹn gặp lại ở ngoại thành cửa Bắc." Chẳng ngờ Nhiễm Kỳ chấp nhận cực kì dứt khoát, "Nói ID mày ra đi."
Thấy Nhiễm Kỳ thẳng thắn đồng ý như vậy, trong lòng Trương Thước lập tức
căng thẳng, phòng bị, "Nói cho mày để mày hãm hại tao trước à? Bớt lèo
nhèo, đúng 2 giờ chiều mai có mặt ở ngoại thành cửa Bắc, thấy ai bật chế độ Tàn Sát thì đấy chính là tao!"
Đúng là lấy bụng tiểu nhân đo dạ quân tử!
Nhiễm Kỳ thật cạn lời, "Rồi rồi, biết rồi, không còn gì nữa thì phắn nhanh đi."
Mục đích đã đạt được, Trương Thước tự nhiên phải đi, nhưng cái lời Nhiễm Kỳ nói mà như ra lệnh đuổi khách này làm gã thấy cực kì khó chịu, vì thế
lại hung hãn đe dọa, "Mày đừng hòng sủi, tao đã sớm đăng vụ này lên diễn đàn trường rồi, với cả trận PK ngày mai còn mở livestream nữa! Nếu mày
không dám đến chỗ hẹn, sau này cho mày không dám ngẩng đầu ở bất kì đâu
trong trường luôn!"
Cái này thì Nhiễm Kỳ càng cạn lời, chả hiểu
Trương Thước lấy đâu ra tự tin mà cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ thắng
nữa, thế mà dám mở cả livestream? Sợ ném mặt mũi vẫn chưa đủ nên muốn
ném cả áo lót luôn hả?
Có điều nếu đấy là quyết định của gã thì cậu cũng chẳng cần khách khí làm gì.
"Trả cho mày lời tương tự." Nhiễm Kỳ nói với giọng điệu nhạt nhẽo.
Trương Thước chỉ thấy tức điên lên, cực kì ước gì có thể đấm một nhát vào mặt
cậu, chẳng qua e ngại camera khắp trường nên đành phải nuốt cục tức này
xuống.
"Mày cũng chỉ có thể chiếm lợi ngoài miệng lúc này thôi!
Ngày mai tao chắc chắn sẽ cho mày đẹp mặt!" Trương Thước dọa xong liền
quay người rời đi.
Khi bọn gã rời đi vừa lúc đụng phải Cố Lạc vội đến vì lo cho Nhiễm Kỳ.
Cố Lạc đang định tiến lên chất vấn thì Trương Thước lại chả thèm ném cho
cậu ta dù chỉ một ánh mắt, trực tiếp dẫn người đi luôn. Nhìn dáng vẻ
không hề sợ hãi kia của Nhiễm Kỳ, có ma mới biết có phải thằng người
tình kia chi cho cậu trò gì không? Đêm nay gã trở về phải chuẩn bị tỉ mỉ một chút để mai không cho cậu giở được bất cứ trò mèo gì, chỉ có thể
quỳ xuống gọi ông nội!
"Nhiễm Nhiễm! Cậu có sao không?" Cố Lạc chạy tới hỏi han rà soát cậu, sợ cậu bị gã hèn kia hãm hại, "Gã tới làm gì vậy?"
Nhiễm Kỳ lắc đầu, "Tớ không sao, gã đến hẹn đấu ấy mà."
"À......" Ánh mắt Cố Lạc thoáng khó xử, "Cuối cũng gã cũng lên cấp 45 rồi?"
"Đúng vậy." Nhiễm Kỳ cũng không kiềm được cong khóe môi, "Chắc là vừa xì tiền thuê người dẫn mình quét bản rồi."
Sau khi game mở chức năng đổi xu game với Tinh tệ, người chơi có tiền có
thể mua vàng nhờ nạp phí rồi dùng nó để sắm sửa trang bị hoặc thuê người chơi cấp cao dắt họ quét phó bản, liếc Bảng xếp hạng là thấy, tốc độ
thăng cấp của người chơi trong mấy ngày nay rõ ràng đã nhanh hơn rất
nhiều.
Cố Lạc bĩu môi, "Tớ nghĩ cũng biết, kẻ như gã cũng chỉ có mớ tiền bẩn xíu xiu đấy thôi."
Dù sao lúc bọn họ gặp nhau lần trước thì cấp của Trương Thước mới hơn 30,
sau khi game mở ra chức năng Đổi xu mà đã lên cấp 45 nhanh như vậy, chắc chắn không phải dựa vào chính mình.
"Thế thời gian với địa điểm thì sao?"
"2 giờ chiều mai, ở ngoài cửa Bắc Thành Otto."
"Giề? Hẹn ở Dã ngoại?" Cố Lạc nhíu mày, "Thằng cờ hó này đúng là không có ý tốt mà!"
"Không sao, đến lúc đó người thua còn chưa chắc là ai đâu." Giọng điệu Nhiễm Kỳ thoảng sự trào phúng.
Cố Lạc nghe vậy, trên mặt cũng để lộ nụ cười xấu xa, "He he, cậu nói chuẩn đó, tớ cũng hơi mong đến trận PK của các cậu vào ngày mai rồi."
"Rồi rồi, chúng ta onl nhanh đi, còn chưa đánh xong phó bản đâu." Lúc Trương Thước tới, Nhiễm Kỳ đang quét Phó bản Kinh nghiệm cấp 50 với hội Dạ
Kiêu, đánh được nửa chừng thì offline mở cửa, giờ phải nhanh nhanh quay
lại tiếp tục mới được.
"Được, vậy tớ cũng về đây!" Vốn Cố Lạc lo
cho Nhiễm Kỳ nên mới off qua xem, bây giờ nếu đã xác nhận cậu không sao
rồi thì đương nhiên cũng phải quay về.
Hiện tại bọn họ đã lên cấp 52, quét xong 5 lượt Phó bản Kinh nghiệm có lẽ có thể lên đến cấp 53,
tên tuổi 'Mục sư số một' của Nhiễm Kỳ cũng không phải để đấy thôi, ngày
mai chắc chắn có thể tặng Trương Thước một sự "kinh hỉ" thật là to!