Trùng Sinh Chi Vương Tử Bảo Bối Đế Vương

Chương 15: Chỉ như vậy với một người


trướctiếp

Sau một khoảng thời gian dài phẫu thuật, thì cuối cùng Lâm Nhất là mạng lớn nên qua khỏi. Hắn hôn mê đến đêm thứ hai thì tỉnh lại. Vừa mở mắt, đập vào thị giác của hắn là trần nhà trắng xóa cùng với một cỗ khí lạnh truyền tới.

Hắn đảo mắt qua lại để tìm kiếm bóng hình cậu thiếu niên... Có ngoài ý muốn, xác thực là hắn thế mà lại chẳng thấy cậu đâu.

Chỉ thấy Lâm phu nhân đang ngồi bên cạnh gọt táo.

"Mẹ."

"Tiểu Nhất?" Diệp Kiều hoảng hốt nhìn hắn hô lên một tiếng, bà luống cuống tay chân mãi mà chẳng biết kế tiếp nên làm gì, đành hỏi: "Con sao rồi, cảm thấy chỗ nào không khỏe?"

Lâm phu nhân.... Bà hỏi thừa mất rồi.

"Mẹ, Dương Hy đâu rồi?"

Lâm phu nhân chần chừ, không muốn lừa gạt con trai liền nói: Tiểu Hy..."

"Dương Hy làm sao? Mẹ?" Lâm Nhất chật vật hướng bà lớn giọng hỏi, giọng nói có chút lo lắng.

Bà biết, khi mình thừa nhận nói ra, thằng con cứng đầu này của bà sẽ nháo ra chuyện gì. Nhưng, bà không muốn lừa gạt nó, bà nói: "Mẹ nói, nhưng con phải bình tĩnh một chút."

Lâm Nhất: "..."

"Dương Hy nó gọi bạn nó đi ra bến cảng từ sớm rồi."

Lâm Nhất sững sờ, cái gì bến cảng? Mà người bạn kia, hắn không cần đoán cũng biết đó là Am Hiển.

Lâm Nhất cật lực ngồi dậy khiến Diệp Kiều kinh hách toan ngăn lại: "Con, con muốn làm cái gì hả?"

"Mẹ, buông con ra." Lâm Nhất giương ra gương mặt vô cùng đau khổ hướng bà cầu xin.

Diệp Kiều: "..." Hai tay giơ cao cờ trắng.

"Nhưng mà, tiểu Hy đi rồi sẽ về. Con thương thế như vậy còn muốn đi tìm nó?"

Lâm Nhất im lặng vài giây, nhưng cuối cùng vẫn chậm rãi khoác áo lê người đi ra khỏi phòng.

Vết thương này không sâu nhưng thật sự rất đau, vừa mới tỉnh lại đã hoạt động mạnh, xem như Lâm Nhất chán sống.


trướctiếp