Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 86: Phiên ngoại 5: Từ Hy công chúa


trướctiếp

- Mẫu hậu! Hoàng huynh! Hai người vừa nói gì?

- Hy nhi...

- Muội muội...

Sự xuất hiện đột ngột của Hiên Viên Từ Hy làm cho Bình An và Hiên Viên Nguyệt chột dạ, giống như vừa làm chuyện xấu hai người đều á khẩu không nói thêm gì được. Từ Hy trấn tĩnh bản thân từng bước từng bước tiến lại gần, mắt nàng đã đỏ hoe nhưng vẫn cố kìm nén.

- Mẫu hậu, hài nhi... hài nhi không phải là...là con ruột của phụ hoàng thật sao?

Bình An không biết phải đối diện với hài tử này thế nào, cậu cúi gằm mặt xuống, nắm chặt tay nói.

- Xin lỗi...xin lỗi con...Từ Hy...

Từ Hy lắc đầu, cái nàng muốn đâu phải lời này, đáng lẽ ra mẫu hậu phải nói mấy câu đại loại như " con nói vớ vẩn gì vậy?" Hay thậm chí nói nàng điên cũng được, cớ sao lại là xin lỗi, nàng quay sang Hiên Viên Nguyệt.

- Hoàng huynh, mẫu hậu đang nói cái gì... vì sao...vì sao phải xin lỗi muội?

Hiên Viên Nguyệt không khác Bình An là bao, nó và phụ thân, kể cả phụ hoàng đều nghĩ sẽ có một lúc nào đó tiết lộ sự thật cho hoàng muội, song chưa từng nghĩ nàng lại biết chuyện trong tình huống này. Dù vậy nó vẫn là người nhanh lấy lại bình tĩnh hơn.

- Từ Hy, để huynh giải thích... chuyện là...

Từ Hy vùng lên.

- Muội không cần huynh giải thích...muội không cần...huynh chỉ cần trả lời câu hỏi của muội thôi!

Hiên Viên Nguyệt không tình nguyện gật đầu, chớp mắt thân thể nàng lảo đảo.

Là thật?

Là thật sao?

Hoá ra không phải là do nàng đang trải qua giai đoạn thay đổi tâm lý của tuổi thiếu nữ nên mới hay suy nghĩ lung tung hay có phần bệnh hoạn của mình, mà hết thảy đều là thật. Từ Hy đã có sự nghi ngờ về thân thế của mình lúc nàng lên mười bốn tức là một năm trước. Hoàng huynh giống y đúc phụ hoàng không nói làm gì nhưng tam đệ đặc biệt là tứ đệ giống phụ thân, ngay đến cả nốt chu sa cũng giống, thế nhưng vẫn kiếm ra được một nét gì đó di truyền từ phụ hoàng. Còn nàng từ trong đến ngoài, từ trên đến dưới, dù chỉ một chút nhỏ nhoi như hàng mi, ánh mắt, nụ cười đều không chỗ nào tương tự. Mỗi lần nàng đem chuyện này ra thắc mắc, không khí tựa hồ bỗng chốc ngưng trệ, sau cùng người hoà giải cũng là phụ hoàng, còn phụ thân hầu như đều lựa chọn cách im lặng. Nhưng tâm hồn hài tử, Từ Hy đều coi là do mình bước sang bước ngoặt quan trọng của đời thiếu nữ, cho nên mới có sự nghi ngờ điên rồ đó. Vì căn bản hoàng huynh, tam đệ, tứ đệ đều do phụ hoàng cùng mẫu hậu sinh ra, đương nhiên nàng cũng phải thế chứ. Thì ra không phải như phụ hoàng vẫn hay nói là nàng là nữ nhi nên thường sẽ giống mẫu hậu, mà căn bản nàng không phải là con ruột của phụ hoàng thì làm sao mà giống cho được.

- Vậy...vậy muội là con của ai?

Bình An thực sự chưa có một chút chuẩn bị nào kể cả cho mình lẫn hài tử.

- Hy nhi...chuyện này....

Từ Hy run rẩy nắm chặt bàn tay, nói ra nghi vấn bấy lâu nay.

- Mẫu hậu...sẽ không phải là...thúc thúc...đúng không?

- Từ Hy...muội phải bình tĩnh.

Nàng quay ngoắt sang huynh trưởng gào lên.

- Là huynh, huynh có thể bình tĩnh được không?

- Mẫu hậu, Hy nhi sẽ không phải là hài tử của mẫu hậu với người đó đúng không?

- Xin lỗi...phụ thân xin lỗi.

Từ Hy cầm lấy tay Bình An lắc, nước mắt lã chã rơi xuống, miệng khẩn cầu.

- Mẫu hậu, tại sao lại như thế? Người nói đi, nói cho hài nhi biết đi.

- Từ Hy, phụ thân không được khỏe, đừng làm phụ thân kích động.

Bình An nắm chặt lồng ngực, Hy nhi muốn cậu giải thích nhưng cậu phải giải thích thế nào, phải bắt đầu từ đâu, làm sao có thể nói ra nàng chính là kết quả của một lần Bắc Đường Ngạo ép buộc mình. Nhưng cậu cũng đâu tìm ra được giải thích khác tốt hơn.

Nhận thấy vẻ mặt bối rối của mẫu hậu, Từ Hy càng thêm kinh hãi. Nếu nàng là con trưởng, có thể dễ dàng giải thích rằng mình là con riêng của mẫu hậu với người khác trước khi gặp phụ hoàng nhưng đây là loại tình huống gì, các đệ đệ thì không nói làm gì nhưng ngay đến cả hoàng huynh cũng là con ruột của phụ hoàng, còn mình sinh sau huynh ấy tận hai năm lại không phải.

- Có lý do gì mà mẫu hậu không thể nói được? Chẳng lẽ con chính là do mẫu hậu...ngoại tình với người kia mà có?

Hiên Viên Nguyệt biết muội muội đang rất sốc, nhưng không nghĩ tới con bé lại có thể nói ra loại phỏng đoán ấy.

- Muội điên rồi, muội biết mình đang nói gì không?

- Phải, muội đang phát điên đây. Huynh có biết trong năm người chỉ có muội là không phải con ruột của phụ hoàng điều đó đại biểu cho cái gì không? Chính là sau khi sinh hoàng huynh, mẫu hậu đã lừa dối phụ hoàng đi ngoại tình với người khác mới đẻ ra muội ấy, chẳng trách nhị thúc đã từng nói nói muội chính là con hoang.

- Chát!

- Đi ra đây với huynh!

Nếu còn để nàng ở đây thêm một phút giây nào nữa Hiên Viên Nguyệt sợ rằng phụ thân sẽ không chịu nổi. Nó lo lắng là đúng vì ngay bây giờ Bình An đang bị hai từ "ngoại tình " và " con hoang " xâm chiếm lấy đầu óc.

- Huynh....huynh...bỏ muội ra...muội muốn hỏi cho rõ.

- Câm miệng!


trướctiếp