Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 8: Có biến


trướctiếp

Bình An cảm nhận tỉnh lại nhăn mày chịu trước cơn đau nhức toàn thân, tựa như có một vật nặng nào đó cán qua người vậy. Cảm giác còn đau hơn lần đầu tiên rất nhiều lần.

Cậu hận cái tên kia chẳng phải đã bảo nói dừng thì dừng rồi, thế mà còn làm cho cậu đến ngất đi. Đúng là quỷ đội lốt người mà.

- Mới sáng ra đã cau có rồi?

- Còn bởi vì ai? Là ai đã nói nếu ta không muốn thì sẽ dừng hả?

Chỉ mới nói một câu đã khiến cổ họng Bình An đau bỏng rát, hết thảy đều là kết quả của việc rên la quá nhiều, nghĩ lại bản thân còn nói mấy lời dâm đãng nữa chứ, thẹn quá hoá giận, Bình An không thèm nhìn vào mặt y.

Hiên Viên Nhật cười cười bưng ngay một chén nước đến bên giường.

- Uống nước đi nào, đừng giận nữa, tại đệ quyến rũ ta trước.

- Ta quyến rũ khi nào?

- Tất cả vẻ mặt, biểu cảm của đệ đều câu dẫn phu quân của đệ.

- Phu quân cái gì chứ?

- Không phu quân chẳng lẽ An nhi muốn huynh đệ loạn luân, cái đấy được, ta thích.

- Huynh.....

Bình An đuối lý giả bộ trùm chăn lại ngủ. Thực ra da mặt cậu mỏng lắm, hễ thấy y là cứ nghĩ đến mấy hình ảnh hôm qua cầu xin người ta phát tiết, lại còn bị làm đến ngất đi, sao lại có thể xấu hổ đến thế chứ.

Bình An khẽ cựa quậy thay đổi tư thế thấy cả người khoan khoái không còn thấy dính dính nhớp nháp như lần đầu, biết là mình đã được ai đó thanh tẩy đưa sang giường khác rồi. Cảm giác vui vẻ len lỏi trong tim.

Lúc mới đến cái gì Hiên Viên Nhật cũng không biết làm vậy mà giờ đã có thể chăm sóc cho cậu chu toàn thế này khiến cậu không khỏi cảm động.

Nhìn hành động của Bình An giống như nữ tử sau đêm động phòng hoa chúc, Hiên Viên Nhật nở một nụ cười sủng nịch, cái con người này đúng là y cưng chiều đến bao nhiêu cũng không đủ, cúi xuống thả một hôn nhẹ bên ngoài chăn.

- Ngủ thêm chút nữa đi bảo bối.

- -------

Người ta nói hạnh phúc thì luôn qua mau quả không sai. Trong khi Bình An đang đắm chìm hạnh phúc dưới sự bảo hộ của Hiên Viên Nhật thì có sự việc phát sinh ngoài sở liệu của cả hai.

Qua mấy ngày sau, Hiên Viên Nhật nhận được mật tin phụ hoàng bị ốm nặng cần phải về gấp. Dù sao y ở đây cũng đã được hai tháng, cơ bản cũng đã nắm được kha khá thông tin, đang tính sắp xếp mọi chuyện cho ổn thỏa rồi mới về, vậy mà xem ra với tình hình này y phải về sớm hơn dự kiến.

- Ngươi nhận được thư khi nào?

- Trưa nay, từ kinh thành tới đây cũng mất mười mấy ngày đường, chúng ta phải nhanh chóng hồi kinh ngay.

- Ta cũng nghĩ vậy, việc không thể chậm trễ được.

- Vậy để ta đi chuẩn bị ngựa và đồ dùng cần thiết, chúng ta lên đường trong đêm nay luôn.

- Chậm đã, Bắc Đường Ngạo để sáng mai đi.

Bắc Đường Ngạo nhìn Hiên Viên Nhật với vẻ mặt khó hiểu.

- Sáng mai thôi, chúng ta đi không ngừng nghỉ nhất định sẽ không bị chậm lộ trình, ta không thể đi mà không nói lời từ biệt với An nhi được.

- Vậy được, đầu giờ mạo ngày mai ta đợi ngươi ở chỗ cũ.

Hiên Viên Nhật về nhà thấy Bình An chưa ngủ, thì ra do hôm nay mình đi gặp Bắc Đường Ngạo sớm hơn mọi lần.

- Huynh đi đâu về đấy?


trướctiếp