Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 77: Thai kỳ (2) (H)


trướctiếp

Thời tiết nắng nóng đã kéo dài một tuần mà không hề có dấu hiệu giảm nhiệt, những biện pháp có thể Hiên Viên Nhật đều đã thực hiện hết thế mà vẫn không thể giúp Bình An thoải mái được bao nhiêu.

- Trẫm muốn mang đệ ấy tới phía Nam.

Điền thái y nghe xong quyết định của bậc đế vương chấn động nói.

- Hoàng thượng! Ngàn vạn lần không được, thân thể hoàng hậu lúc này không thể chịu nổi xe ngựa xóc nảy trên đường.

Hiên Viên Nhật thở dài bất lực nói.

- Nhìn đệ ấy như vậy trẫm không đành lòng.

Điền thái y vẫn một mực khuyên răn.

- Hoàng thượng đã quên rồi sao, nửa tháng trước hoàng hậu bị động thai khí, xuống giường còn khó khăn vậy thì làm sao có thể duy trì cả ngàn dặm tới phía Nam xa xôi được. Huống hồ giờ cũng đã sắp qua hạ chí, kiên trì thêm khoảng mười mấy ngày nữa sang tiết tiểu thử là tốt rồi.

Hiên Viên Nhật cũng biết mình nói ra điều hoang tưởng khó lòng thực hiện, nhưng thời tiết khắc nghiệt thế này một ngày đối với Bình An mà nói đã là một loại cực hình huống chi còn tận nửa tháng nữa.

- -------

Đêm đã khuya, có một dáng người nhỏ xíu chạy đến Phượng Ninh cung, vừa nhìn thấy bé, Thúy Lan liền kinh hô.

- Công chúa, vì sao người lại tới đây?

- Mẫu hậu đâu? Đôi mắt to tròn của Từ Hy ngước lên hỏi.

Đoạn thời gian này bất kể là ai cũng không được quấy rầy hoàng hậu, đó là mệnh lệnh tuyệt đối hoàng thượng đề ra, Thúy Lan nàng tất nhiên không dám trái quy củ.

- Hoàng hậu đã đi nghỉ rồi, để nô tỳ đưa công chúa hồi cung.

- Ta không ngủ được!

- Công chúa...

Nàng còn chưa nói xong trong phòng đã truyền đến âm thanh rất nhỏ.

- Là Hy nhi sao? Vào đi.

Từ Hy vui vẻ chạy vào phòng đến bên giường cởi bỏ giày leo lên, chui sát lại người mẫu hậu.

- Trời nóng quá, con không ngủ được hay sao?

- Con vừa mơ thấy ác mộng.

Bình An lau đi những dọn mồ hôi trên trán bé rồi cầm chiếc quạt lên đưa đẩy.

- Có ta ở đây rồi, nhắm mắt ngủ đi.

Tiểu Hy nghe lời lập tức nằm xuống, bất quá bé không ngủ ngay mà sờ sờ vào cái bụng đã rất lớn của Bình An tự độc thoại.

- Lớn hơn bụng của lão công công thật rồi.

Bình An thản nhiên cười.

- Mới hơn năm tháng, sắp tới còn lớn hơn nữa.

Từ Hy học theo phụ hoàng hỏi.

- Mẫu hậu, người chưa ngủ là vì đệ muội sao?

Bình An nói một cách trìu mến.

- Đệ muội rất ngoan, Hy nhi cũng ngủ sớm đi, ngoan.

Nghe tiếng hít thở đều đều của hài tử, Bình An gỡ cái tay đang ôm lấy bụng mình ra, nói với người bên cạnh.

- Ngươi đem thêm một ít băng đến đặt dưới chân giường, công chúa thể nhiệt, nóng thế này một lúc là nó sẽ tỉnh giấc.

- Nô tỳ đi làm ngay.

- Từ đã, đã là canh mấy rồi?

- Vừa mới sang canh ba ạ.

Đã là canh ba, khi dùng bữa tối Hiên Viên Nhật đã nói đêm nay có khả năng không về được, y không về đồng nghĩa với việc không có người chà lau thân thể cho mình, chẳng biết có phải do được cưng chiều thành quen hay không mà Bình An dù nóng cấp mấy cũng chỉ muốn đợi Hiên Viên Nhật lau người tắm rửa cho rồi mới an tâm lên ngủ. Song ít nhất đến ngày mai mới gặp được người trong khi khí trời thật là oi bức khó chịu.

- Ngươi đi chuẩn bị cho ta một thùng nước tắm.

Bình An cởi bỏ y phục, ngâm mình trong bồn, nước mát quả thật giúp cậu giảm bớt không ít mệt mỏi, ngay cả hài tử trong bụng cũng cảm thấy vô cùng thoải mái, hình như đang tận hưởng không hề có động tĩnh, cậu chỉ muốn nằm thật lâu trong này nhưng lúc này đã nửa đêm mới miễn cưỡng nói.

- Ta muốn đi ra.

- Hoàng hậu cẩn thận.


trướctiếp