Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 65: Người thứ năm biết chuyện


trướctiếp

- Ngươi thực muốn hắn lấy người khác?

- Ta cũng không phải là hắn.

- Nhưng chẳng phải hắn nói thích ngươi rồi còn gì?

- Mộ Dung Hoài a, ngươi biết ta bao nhiêu năm cũng chính là biết Bắc Đường Ngạo bấy nhiêu năm, chẳng lẽ còn không hiểu hắn sao?

- Không giống, trước giờ Bắc Đường Ngạo chưa hề nói những câu tương tự, ngươi nghĩ mà xem hắn không thích ngươi cũng không có ý định muốn ngươi làm thế thân, giờ hắn nói vậy nghĩa là trong lòng hắn ngươi cũng có phần quan trọng.

Dương Đông Quân nhấp một ngụm rượu cay nồng vào miệng, đoạn buông chén xuống thay đổi đề tài.

- Mặc kệ đi. Đừng nói chuyện về ta nữa. Lâu ngày không gặp mặt ta còn tưởng tức phụ của ngươi không cho ngươi rời khỏi cửa nửa bước cơ đấy.

Mộ Dung Hoài biết tính Dương Đông Quân không kiên trì khuyên nhủ thêm, thuận theo ý cậu mà dời sang chuyện của mình.

- Nàng ấy đang mang thai, tâm trạng thay đổi thất thường nên cần ta bồi bên cạnh.

Dương Đông Quân bị tin này làm cho gương mặt có phần khởi sắc.

- Thực vậy sao? Chúc mừng ngươi lên chức!

Mộ Dung Hoài không tiếc đùa thêm một câu với cậu.

- Không phải một câu chúc là xong đâu, hôm sau tiệc thôi nôi nhớ phải mang quà đến.

- Tất nhiên, đây là đại hỉ mà. Một tên lông bông như ngươi mà đã có vợ đẹp lại sắp có con khôn. Ta đây cũng không còn trẻ nữa đến lúc muốn có một gia đình để về rồi, có nên như ngươi cưới lấy một người không nhỉ?

Mộ Dung Hoài cười mỉm nói ra một câu.

- E rằng có người không muốn điều đó đấy.

- Ý ngươi là sao?

Mộ Dung Hoài hất cằm về cửa ra vào, Bắc Đường Ngạo đang từ đó bước tới.

- Bắc đại nhân! Hảo!

- Mộ Dung công tử, hảo.

Dương Đông Quân cùng Bắc Đường Ngạo đã đạt đến cảnh giới nhìn thấy hắn cậu cũng không buồn chào hỏi gì nữa. Mộ Dung Hoài ra hiệu cho Dương Đông Quân ở lại tiếp chuyện hắn song lại bị cậu cố tình lờ đi xem như không thấy.

Thứ lỗi, ngươi có thể tránh mặt được không? Ta cùng Dương Đông Quân cần nói chuyện riêng một lát.

Mộ Dung Hoài chủ động đứng dậy nhường ghế, giọng nói không kém phần niềm nở.

- Được rồi, cứ tự nhiên.

- Nhưng ta lại không có gì để nói cả, Mộ Dung Hoài chúng ta cùng về.

Mộ Dung Hoài khoát tay Dương Đông Quân.

- Thôi, thôi, bổn công tử không có ý định làm bóng đèn đâu, các ngươi hảo hảo nói chuyện.

Mộ Dung Hoài nói xong lặn mất tăm, còn nhanh hơn cả chạch.

- Ở đây rượu ngon không thiếu, mỹ nhân cũng nhiều, ngươi thích thì cứ tự nhiên, ta đây về trước.

Bắc Đường Ngạo biết Dương Đông Quân sẽ không cho hắn thời gian vòng vo liền đi ngay vào vấn đề chính.


trướctiếp