Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 54: Kỳ đà cản mũi


trướctiếp

- Hình như hai ngày nay ta còn chưa thấy Hy nhi?

Hiên Viên Nhật gắp vào bát Bình An một ít rau xanh, miệng nhàn nhạt trả lời.

- Nó ra cung cùng với Bắc Đường Ngạo.

- Ra cung???

Hiên Viên Nhật bị biểu cảm dường như không tin của Bình An làm bật cười.

- Có gì lạ lắm sao? Hồi bé trẫm cũng hay trốn ra ngoài chơi lắm.

Cái làm cậu ngạc nhiên không phải chuyện đó mà là y để bé ra ngoài dạo chơi cả ngày với Bắc Đường Ngạo cơ.

Thu lại vẻ mặt bông đùa, y nói.

- Hôm qua....là sinh nhật nó, cái ta làm được chỉ có thể đến vậy.

Tuy Hiên Viên Nhật không nói rõ ràng nhưng Bình An hiểu. Y không thể nào trả Từ Hy về với Bắc Đường Ngạo được, để bé được vui chơi thỏa thích trong ngày sinh nhật với cha đẻ của mình đã là rộng lượng lớn nhất mà y dành cho.

Với một nam nhân, yêu thương và chăm sóc con người khác không phải là điều dễ dàng, Hiên Viên Nhật cũng không là ngoại lệ. Bình An biết thỉnh thoảng Từ Hy vô tư từ chối đọc sách cùng phụ hoàng để đi đấu kiếm với Bắc Đường Ngạo. Những lúc như thế y chỉ mỉm cười gật đầu nói không sao nhưng tránh sao được trong lòng có chút mất mát. Bình An chợt nghĩ mình có hay không nên cân nhắc lại một chút. Dù gì bản thân đã sinh hai hài tử, sinh thêm một đứa nữa cũng chẳng sao.

- Đừng nghe ta rông dài, đệ ăn thêm đi.

Hiên Viên Nhật trách mình khi không lại nói ra chuyện này làm gì, chắc lại làm Bình An suy nghĩ rồi.

Màn đêm buông xuống, Hiên Viên Nhật lại giống thường ngày ngồi phê duyệt tấu chương. Đưa mắt thấy Bình An còn chưa ngủ, y lên tiếng thúc giục.

- Đệ ngủ trước đi. Không cần đợi.

Nhìn y ngày nào cũng thức đến nửa đêm làm việc, trong lòng Bình An nổi lên chút thương xót liền đứng dậy nhẹ nhàng tiến lại gần đặt tay lên hai vai y xoa bóp. Hiên Viên Nhật khá bất ngờ, bình thường chỉ có y mặt dày nhờ cậy mới đổi được mấy lần Bình An không tình nguyện làm cho, còn hôm nay khi y không nhắc tới thì người lại chủ động cơ đấy. Bất quá hành động lãng mạn hiếm khi xảy ra này, thay vì thắc mắc lý do y nên im lặng tận hưởng đi thì hơn.

Là một thầy thuốc, kỹ thuật xoa bóp của Bình An không cần chứng minh cũng biết cao hơn Phúc Thọ rất nhiều. Hai bàn tay ấn lên xuống mạnh nhẹ có quy luật làm giãn hết cơ khớp nhức mỏi khiến người đang ngồi vô thức ngửa cổ ra sau hưởng thụ. Tư thế này ám muội này làm cho Hiên Viên Nhật vừa mở mắt đã thấy xương quay xanh của Bình An lấp ló sau lớp áo ngủ.Vì động tác của bàn tay mà vạt áo hết mở ra rồi đóng lại lúc ẩn lúc hiện, y mới chỉ nhìn thôi đã thấy khô máu.

Nhớ đến đống chương còn chưa hoàn thành, y thầm mắng một câu.

Chết tiệt, lại phải thức xuyên đêm để phê chuẩn rồi.

Dứt lời quay lại bế người tiến thẳng đến giường chỉ cách vài bước chân.

- A.....ngươi......ngươi làm cái gì?

Hiên Viên Nhật thả Bình An xuống giường.

- Là do đệ gây ra thì phải tự mình gánh lấy.

Cậu đã gây ra cái gì cơ?

Hiên Viên Nhật vùi mình vào cổ Bình An mút thật mạnh.

- A.......A......

Cho đến khi nổi lên một nốt hôn ngân màu đỏ sậm mới thỏa mãn nhả ra. Y thậm chí còn không chờ được để cởi áo mà đốt cháy giai đoạn chuyển hẳn xuống địa phương bên dưới, so với đêm trước, lần này Hiên Viên Nhật thong thả xoa bóp vài cái đã làm cho ngọc hành của Bình An đứng lên. Y rất hài lòng với biểu hiện này của ái nhân, lập tức tăng tốc độ cho đến khi cậu tiết ra bạch trọc đầy tay mình. Nở một nụ cười dâm tà, món ăn lót dạ của một đêm vân vũ đã xong tiếp đến sẽ đến bữa ăn chính đầy mỹ vị cho y. Bản tính trời sinh biến thái Hiên Viên Nhật đặc biệt thích làm tình sau khi Bình An đạt cao trào. Khi đó khuôn mặt phiếm hồng và dáng vẻ của cậu rất câu nhân, tăng thêm tình thú cho cuộc hoan ái. Bất quá điều này Hiên Viên Nhật chỉ để mỗi y biết thôi, nói ra lỡ may Bình An không cho y thực hiện nữa thì làm sao?

Nhìn phân thân của Hiên Viên Nhật gồ lên thành một túp lều nhỏ nơi đũng quần, Bình An cũng đưa tay ra giúp y giải tỏa trong khi y đang lần mò phía sau hậu đình khuếch trương.

Bỗng nhiên.....

- Mẫu hậu!

Bình An chưa nghe rõ thì cánh cửa phòng đã bị đẩy ra,một thân ảnh bé nhỏ lao vào. Hiên Viên Nhật đang hết sức nông cái miệng nhỏ để vừa với tiểu huynh đệ của mình bất ngờ bị một cước lăn ngay xuống giường. Bình An nhanh chóng kéo quần lên, đồng thời sửa sang lại vạt áo.

Nhìn Hiên Viên Nhật lồm cồm bò dậy, Hy nhi ngây thơ hỏi.

- Ơ, phụ hoàng chui xuống gầm giường làm gì đấy ạ?

Bình An phụt cười thành tiếng, còn Hiên Viên Nhật thì đen mặt. Lúc này mới thấy Ngụy công công chạy vào.

- Công chúa...không được quấy rầy....

Chưa nói hết câu đã thấy công chúa yên ổn ngồi trên giường, ánh mắt đằng đằng sát khí của hoàng thượng sém chút nữa làm lão nô tài suýt tè ra quần.

- Ngươi chết ở nơi nào thế hả?

Chết rồi!

Với cái giọng khàn khàn của hoàng thượng và dáng vẻ không được tự nhiên của hoàng hậu có lẽ là ông đã gây ra một lỗi lầm không phải lớn mà là cực lớn. Nhưng khổ nỗi, bình thường hoàng thượng làm việc đến khuya cơ mà sao hôm nay lại....Đã thế một lão nô già như ông làm sao chạy nhanh bằng công chúa được.


trướctiếp