Lồng Giam Hoàng Cung

Chương 2: Gặp gỡ


trướctiếp

Theo như mấy ngày quan sát, Hiên Viên Nhật phát hiện Bình An cứ năm ngày lại lên núi tìm thảo dược một lần và hôm nay cũng vậy nên đã phục sẵn trên đường xuống núi. Hiên Viên Nhật cho mấy tên ảnh vệ hoá thân như sơn tặc, ra lệnh.

- Tiến hành như kế hoạch, đã nhớ chưa?

- Chuyện này...thưa thái tử...e là.....

Ảnh nhị hoảng sợ nói.

- Còn dám gọi thái tử, ta cắt lưỡi ngươi.

- Công tử! chuyện này không thể được đâu ạ!

Ảnh Nhất cũng lên tiếng đồng tình.

- Được hay không cũng do ta quyết định, các ngươi mà để lỡ việc thì cứ xem ta trị các ngươi thế nào, nhanh lên!

Thấy Bình An tiến lại gần Ảnh Nhị cuống cuồng cho hẳn một đuôi kiếm vào đầu Hiên Viên Nhật, y không kịp phòng bị ngã lăn xuống đất.

Ảnh Nhất hoảng quá vội lắc lắc Hiên Viên Nhật hỏi.

- Công tử không sao chứ?

Hiên Viên Nhật chỉ kịp nói bọn họ tạo hiện trường xong liền giả vờ ngất đi.

Từ đằng xa Bình An thấy loáng thoáng có một nhóm người mặt mũi nhìn khá lạ giống như không phải người trong thôn có vẻ hơi khả nghi túm tụm lại làm việc gì mờ ám. Lúc trông thấy cậu vội vàng chạy đi bỏ lại một người nằm bên vệ đường. Bình An chạy lại xem, đầu tiên lấy tay đặt vào mũi vào mũi, may quá vẫn còn thở, rồi vội lắc.

- Vị huynh đài! Mau tỉnh lại!

Nhưng mấy lần mà người vẫn không có phản ứng gì, chẳng còn cách nào khác đành ôm lấy người ta chật vật mãi mới đi được một đoạn đường thì thấy A Sửu đi đốn củi về, thấy cậu hắn ta nói.

- Bình An cậu lại đi hái thuốc đấy à? À mà ai vậy?

Gặp được A Sửu, Bình An thở nhẹ cả người. Người này to cao, lại nặng như vậy mỗi mình cậu khiêng về đến y quán chắc là không có khả năng. Bình An vừa thở hổn hển vừa trả lời.

- A Sửa đấy à, giúp ta đưa người này về một đoạn với. Ta trên đường về đã thấy nằm trên đường chắc do mấy người kia đánh cho bất tỉnh nhân sự rồi.

A Sửu vội đỡ lấy Hiên Viên Nhật từ Bình An than phiền.

- Cậu đúng thật là, toàn đi lo chuyện bao đồng. Ai biết hắn là kẻ nào, lỡ may khâm phạm triều đình tha về nhà thì có mà chết à?


trướctiếp