Cao Duy Xâm Lấn

Chương 98


trướctiếp

Edit: jena

Nghe Bạch Đế nói xong, Tư Thần theo bản năng phản bác: "Em không cần."

Gì mà đi cửa sau.

Trực tiếp báo cáo kết quả, khác gì những câu cậu làm được đều công cốc hết?

Cậu cực khổ mới kiếm được 80 điểm, vẫn rất lưu luyến.

Bạch Đế cười cười, cũng không ép.

Ông cũng không biết những thí sinh khác đã làm được bao nhiêu điểm.

Nhưng Trường Sinh Uyên và Tư Thần đã khổ cực đến mức này, hẳn là những đứa khác cũng như vậy.

Nếu có người thực sự vượt qua điểm của Tư Thần, vậy thì ông cũng không thể một hai nói Tư Thần là người thừa kế của mình.

452 ở dưới nước hận không thể đại chiến 300 hiệp với Tư Thần, vừa lên bờ đã ngoan ngoãn như một con bò già cày ruộng. Nó nhìn thấy Bạch Đế thì chân mềm nhũn không đứng lên nổi, lông tóc và gai nhọn cũng xìu xuống.

Đầu nó chôn sâu dưới đất, giống như có nhân tính mà làm ra một tư thế cúi đầu.

Thế nên có thể thấy rằng dù là súc sinh cũng hiểu được cấp bậc của mình trong chuỗi thức ăn.

Lần này, Bạch Đế ngồi xếp bằng trên tấm lưng rộng lớn của nó.

Phía sau là hai bệnh nhân.

Sáng sớm, Tư Thần băng bó cho số 9, đến giữa trưa, y tá đổi lại thành số 9.

Trong túi của Trần Chấp Chu cái gì cũng có, số 9 lấy những thuốc gen tốt nhất.

Tốc độ chữa trị rất nhanh, chỗ bị thương của Tư Thần nhanh chóng mọc ra lớp thịt mới, hồng hồng phấn phấn, do di chứng nên hơi buồn ngủ.

Lông của 452 rất nhọn, như kim châm. Tư Thần nằm trên lưng nó, phần da thịt đã đỏ hồng một mảng.

Số 9 nhổ từng sợi một, thấp giọng nói: "Ngủ đi."

Có Bạch Đế và hắn ở đây.

Không có nơi nào an toàn hơn.

Vì vậy Tư Thần thực sự ngủ.

Cậu ngồi ngủ, số 9 xử lý vết thương của cậu xong thì nhẹ nhàng ôm đầu cậu gác lên trên đuôi rắn của mình.

Tư Thần hơi tỉnh lại, nhưng đại não tiếp tục phát ra tín hiệu an toàn, tiếp tục nhắm mắt ngủ.

Số 9 lấy tay sờ sờ lên sườn mặt cậu, xé xuống một lớp vảy màu trắng trong suốt.

"Thay vảy rồi."

Trường Sinh Uyên thích lăn lộn dưới bùn không phải không có lí do. Trong khoảng thời gian từ tuổi nhỏ để thành niên sẽ trải qua thời kỳ lột da. Lăn lộn dưới bùn đen là phương pháp gia tốc hữu hiệu cho quá trình này.

Tư Thần không phải Trường Sinh Uyên. Nhưng thân thể của cậu dưới tình huống thao tác không rõ nào đó đã bắt đầu đồng hóa với Trường Sinh Uyên.

Trong mắt của số 9, Tư Thần giống như một ấu tể Trường Sinh Uyên yếu ớt nằm bẹp một chỗ.

Ký sinh và đồng hóa, đây là hai trạng thái hoàn toàn khác nhau. Đối với người bị ký sinh, được Trường Sinh Uyên xem là ký chủ, người đồng hóa thì lại bắt đầu quan hệ cộng sinh với Trường Sinh Uyên, từ ký chủ trở thành bản thân Trường Sinh Uyên.

Nhưng để đồng hóa rất khó.

Yêu cầu thứ nhất là phải mạnh hơn cấp bậc của Trường Sinh Uyên, không có ngoại lệ.

Đương nhiên, Tư Thần cũng không phải ngoại lệ.

Đây là lý do khi nhìn thấy cậu dưới nước, Bạch Đế vô cùng kinh ngạc.

Bạch Đế liếc mắt nhìn qua, ý đồ cắt đứt quãng thời gian yên bình của người nọ: "Nhìn cậu thích như vậy, hay là tự mình ra ngoài dạy dỗ cậu bé đi."

Số 9 lắc đầu: "Chuyện mình không muốn thì đừng bắt người khác làm. Tôi sẽ không giống Khoa Phụ Tống chiếm dụng thân thể của người khác."

Bạch Đế: "Đơn giản. Giúp Tống Tử Ngọc mang thai cậu sau khi ra khỏi đây là được."

Số 9 không biết Tống Tử Ngọc là ai, nhưng chuyện này cũng không gây cản trở việc câu thông giữa hai người: "Có khả năng Tống Tử Ngọc cũng không muốn."

Bạch Đế hơi nheo mắt: "Tống Tử Ngọc cháu trai đời thứ 5 của tôi. Cậu không chỉ có quyền lợi hưởng thụ mà còn không phải thực hiện nghĩa vụ."

Số 9 im lặng một lát: "Thôi được rồi, thật sự là tôi không muốn."

Con bò già cõng ba con Trường Sinh Uyên đi vào trung tâm của cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn. Tòa tháp vẫn nguy nga cao lớn như cũ. Tòa tháp với con mắt trên đỉnh như pháp bảo Định Hải Thần Châm*, hung ác chấn động.

/Nó là cây Gậy Như Ý của Tôn Ngộ Không á/

Đã nhiều năm qua nhưng con mắt đó đã không còn là một con mắt đơn thuần. Nó giống với cây dù đen trong tay Bạch Đế, trở thành một đạo cụ cấp cao.

Số 9 hỏi: "Cậu không lấy lại à?"

Tống Bạch lắc đầu: "Từ bỏ. Của Bạch Đế, không phải của tôi."

Lúc này, Tư Thần nằm ngủ trên đùi số 9 bỗng giãy giụa, còn nhỏ giọng nức nở thành tiếng.

Số 9 cúi đầu nghe.

Lại nghe thấy Tư Thần không ngừng lẩm bẩm: "Điểm... 10 điểm..."

Nói xong liền muốn bật dậy.

Nhưng Tư Thần không tỉnh, đây là bản năng thuần túy của cơ thể.

"..."

Số 9 ấn cậu về chỗ cũ.

Tống Bạch: "Phụt..."

***

Sở Đông Lưu khó thể nói rõ cảm xúc của mình khi nhìn thấy Thẩm Thu.


trướctiếp