Cao Duy Xâm Lấn

Chương 89


trướctiếp

Edit: jena

Hình ảnh trong video biến mất.

Màn hình lại xuất hiện gương mặt của nhà khoa học.

"Mọi chuyện là như vậy. Nếu như tôi chết thì tôi sẽ giao video này cho đài truyền hình." Nhà khoa học ngồi trước bàn làm việc, biểu tình như thể thể giới quan đã sụp đổ vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ: "Dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng muốn bắt đầu tiến hành nghiên cứu. Tôi sẽ dùng thân thể của Khoa Phụ Tống để tạo Thần... Sau quá trình nghiên cứu, tôi đã có được 13 phương án..."

Gã siết tay thành quyền, ánh mắt không biết là oán hận hay điên cuồng: "Mà sau khi chết, tôi sẽ tái sinh."

Video đến đây đã kết thúc.

Tư Thần tắt máy tính, cảm xúc không ổn định.

"Loại người như Khoa Phụ Tống..." Tư Thần hơi cúi đầu, nhắm mắt lại, suy nghĩ: "Chắc chắc không có khả năng sẽ hy sinh chính mình, cống hiến làm thành tựu cho kẻ khác. Vì trong mắt gã, việc nhân loại tuyệt diệt cũng giống như gã mở mắt dậy buổi sáng thấy tóc rụng trên gối."

Có lẽ trong phút giây nào đó, Khoa Phụ Tống đúng là cảm thấy hối hận.

Nhưng tuyệt đối sẽ không cảm thông với người khác trong thời khắc bị báo ứng như vậy.

"Có 13 phương án. Vừa đủ cho Con của Thần từ số 1 đến số 13."

"Dựa theo tư liệu có được cho đến hiện tại, các mốc thời gian ở thế giới này là Khoa Phụ Tống tạo ra ô nhiễm, thế giới sắp bị hủy diệt; lần đầu tiên nhà khoa học chế tạo ra Con của Thần để cứu vớt thế giới, sau đó nhân loại lại qua cầu rút ván*, gi3t ch3t Con của Thần; sau khi Con của Thần chết, thế giới lại suy vong, chỉ có thể tiến hành tạo ra Con của Thần thứ hai... Nhưng cuối cùng thất bại, và thế giới tuyệt diệt."

*卸磨杀驴 (tá ma sát lư): thành ngữ Trung Quốc, tương đương với câu qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát, vong ân bội nghĩa

Từ ngoài nhìn vào, câu chuyện đầy đủ là như vậy.

Nhưng phía sau có vẻ vẫn còn thứ gì đó phức tạp hơn.

"Giám đốc đẩy xe lăn đến phòng thí nghiệm, nói đó là Khoa Phụ."

"Giám đốc của cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn luôn được gọi là Khoa Phụ."

"Trần Chấp Chu nằm mơ... Nói rằng trong giấc mơ có một người khổng lồ nằm trên mặt đất, xung quanh có rất nhiều sâu bọ màu đen g4m cắn người đó. Liên hệ với hình tượng của Khoa Phụ Tống, có lẽ hơn 50% chính là gã, hoặc có thể nói là thân thể của gã."

"Khoa Phụ Tống còn nói rằng Trường Sinh Uyên trong người gã là con đầu tiên và con cuối cùng ở thế giới này. Có lẽ phạm vi "thế giới" mà gã nói là thế giới của gã."

"Gã còn nói về "tầng trên". Chứng tỏ Khoa Phụ Tống biết rằng còn có những chiều không gian khác nhau."

"Lúc trước, trong sương đen, có người nói với mình "Vật chứa thật hoàn hảo." Vật chứa đó hàm ý là mình?"

"Vậy nên, khả năng lớn nhất là Khoa Phụ Tống đã thông qua hình thức nào đó đã có thể vứt bỏ được thân thể nguyên bản của gã, sau đó sống lại trên người của nhà khoa học? Cứ như vậy thì có thể giải thích vì sao nhà khoa học tiếp tục xưng là Khoa Phụ."

Tư Thần xem lại video một lần nữa, mong muốn tìm thêm một ít dấu vết nào đó.

Trên màn hình, nhà khoa học nghiến răng nghiến lợi: "Tôi sẽ dùng thân thể của Khoa Phụ Tống để tạo Thần..."

Tư Thần ngẩng đầu lên: "Con của Thần số 5, dạ dày."

Cậu đã bán thông tin này cho Lâm Giai Lệ để đổi lấy 2 lọ thuốc gen cấp 7.

【 Chúng tôi đã cấy vào dạ dày của số 5... 】

Trong nháy mắt, Tư Thần nhận ra - chỗ trống gồm hai ô bôi đen kia là "Khoa Phụ".

Nhà khoa học đã chia thân thể của Khoa Phụ Tống thành 13 phần, chế tạo ra Con của Thần.

Tư Thần gần như kinh ngạc mà đứng bật dậy, đầu óc lộn xộn căng đau.

Tiếng khóc nỉ non dường như đã lớn hơn một chút.

Dù trí lực có cao cũng không thể suy đoán ra chân tướng với lượng thông tin chưa chắc chắn này.

Mà bây giờ Tư Thần còn đang bị nhược trí.

Tư Thần từ bỏ suy nghĩ: "Thầy Tống, thầy chọn không gian gấp khúc này làm trường thi là muốn cho chúng em biết điều gì?"

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cuộc thi vẫn phải tiếp tục.

Tư Thần lấy điện thoại ra nhìn thời gian, 18:10. Cách thời gian tập hợp khoảng 2 tiếng.

Cậu nhịn xuống sự mệt mỏi của cơ thể, tiếp tục mở cửa những căn phòng còn lại.


trướctiếp