Cao Duy Xâm Lấn

Chương 86


trướctiếp

Edit: jena

Thật ra không cần tới 10 phút, vì Trần Chấp Chu đã nói hết những gì mà cậu biết.

Dê núi đen bị nhốt ở phòng số 11.

Theo đề thi của Tư Thần, cậu phải biết được trong phòng số 13 có gì.

Dựa vào phép loại suy, trong cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn, mỗi phòng thí nghiệm sẽ tương ứng với những thực nghiệm thể của năm đó.

Nhiều năm đã trôi qua, không biết còn lại vật sống nào ở trong đó hay không.

Mà thứ đó là do ai nhốt lại.

Suy nghĩ một chút, khó tránh khỏi có chút sợ hãi.

Nhưng lại không thể không đi, vì câu hỏi này có tới 25 điểm.

Khi thấy bọn họ đi ra, Lâm Giai Lệ cảm thấy khá ngoài ý muốn.

Mới có 2 phút thôi, như vậy cũng hơi nhanh quá...

Cô vò đầu: "Xin lỗi, có phải do tôi làm phiền các cậu không?"

Tư Thần phải bác bỏ tin đồn: "Không có, chúng tôi không phải là quan hệ như vậy."

Ánh mắt của Lâm Giai Lệ liên tục dò xét trên mặt của Tư Thần và Trần Chấp Chu.

Trần Chấp Chu vẫn trong bộ dạng chưa tỉnh ngủ, không tán thành hay phản đối với ý kiến của Tư Thần.

Mà ánh mắt của Tư Thần vô cùng trong sáng thuần khiết.

Lâm Giai Lệ cảm thấy hẳn là có rất nhiều người đã khen ngợi đôi mắt của Tư Thần. Rõ ràng là có một con mắt nhân tạo nhưng con mắt còn lại thì như nước hồ xuân vô cùng long lanh, sống động.

Phần lớn mắt của người mù luôn vẩn đục.

Cô từ từ thở dài một hơi.

Nguy hiểm thật. Khoa học kỹ thuật Bát Phương và Trung Tâm Cơ Giới có quan hệ tốt với nhau qua nhiều năm, vì vậy quan hệ giữa nhà họ Quý và nhà họ Lâm luôn rất tốt.

Nếu giữa hai người họ thật sự xảy ra chuyện gì, đến lúc đó Trần Chấp Chu và Quý Sở Nghiêu đánh nhau, cô cũng không biết nên giúp ai.

Chắc là nên giúp Trần Chấp Chu đi.

Dù sao đi nữa, Quý Sở Nghiêu cũng cấp Sáu rồi, Trần Chấp Chu rất dễ bị đánh chết.

Tư Thần đưa hồ sơ ghi chép cho Lâm Giai Lệ: "Cô nhìn thử đi."

Lâm Giai Lệ không hiểu số liệu, trực tiếp đọc nhật ký.

Đọc xong, Lâm Giai Lệ không nhịn nổi chửi ầm lên: "Cái này đ*o phải nghiên cứu! Giám đốc cũng đ*o phải tên tốt lành gì, còn mặt mũi mà tự gọi mình là Khoa Phụ?!"

Trong truyền thuyết, Khoa Phụ là nhân vật chính diện, tượng trưng cho một vị anh hùng kiên trung anh dũng, không ngại khó khăn thử thách.

Trong câu chuyện, Khoa Phụ vì nhân loại mà không tiếc hy sinh, cuối cùng chết mòn từng ngày.

Có vẻ tên giám đốc đã mượn từ "Phụ"* để ẩn dụ cho bản thân và quyền lực tối cao mà mình có.

*父 (phụ): cha (trong phụ thân)

Cũng giống như việc gã tự phụ xây cho mình nhiều tượng đồng như vậy.

Tư Thần nói: "Khi tôi học đại học, chuyên ngành luật ở bên cạnh chuyên ngành sinh học. Trên diễn đàn của đại học Đông Lam đã gọi khu vực của hai chuyên ngành này là khu vực không người. Bởi vì sinh viên luật và sinh viên nghiên cứu có tư duy logic mạnh, rất dễ vô tình tẩy não bản thân và những người xung quanh."

"Cũng may là thế giới chúng ta luôn bị cấm thí nghiệm trên cơ thể người."

Tư Thần nghĩ nghĩ: "Nhưng tôi nghĩ là thí nghiệm ngầm thì vẫn có. Nếu không thì những kinh nghiệm dung hợp sinh vật cao duy là từ đâu ra?"

Biểu tình của Trần Chấp Chu hơi thay đổi một chút.

Cậu chuyển dời tầm mắt, có chút chột dạ, cái gì cũng không nói.

Vì tránh nguy hiểm của sinh vật cải tạo, gia tộc của cậu đã vì cậu mà thuần dưỡng rất nhiều tổ thí nghiệm để đối chiếu.

Để đưa ra những phương án để cải tạo, các trưởng bối sẽ thực nghiệm lên tổ đối chiếu trước.

Những tổ đối chiếu đó thường đã ký hợp đồng lao động mấy trăm năm với gia tộc, rất nhiều người đến từ Vùng Thiên tai hoặc là con cái của nhân viên trong công ty thiếu nợ nên đến gán nợ.

Thực nghiệm thể có nguyên tắc phải tự nguyện thực hiện thí nghiệm.

Những tổ đối chiếu này luôn được nhốt trong một khu vườn rộng.

Mỗi ngày bọn họ có một việc làm bắt buộc, đó là cảm ơn nhà họ Trần đã cho họ đồ ăn và chỗ dừng chân. Sau đó sẽ được dạy cho một ít kiến thức văn hóa thường thức, vì vậy dân trí không cao.


trướctiếp