Cao Duy Xâm Lấn

Chương 8


trướctiếp

Edit: jena

Quý Sở Nghiêu nói rằng quái vật trông giống người kia gọi là "sinh vật cao duy sau khi tiến hóa".

Lần đầu tiên Tư Thần nghe thấy cách gọi đó, khó tránh khỏi tò mò: "Sinh vật cao duy cũng sẽ tiến hóa ư?"

"Đúng vậy. Hoàn cảnh vũ trụ của chúng ta đã tạo nên chủ nhân của thế giới này có hình dạng là "nhân loại". Sinh vật cao duy muốn sinh tồn lâu dài ở thế giới này thì hình thái tốt nhất cần có là hình dạng của con người, cho nên bọn chúng cũng sẽ "tiến hóa"."

"Trong điều kiện bình thường, loại tiến hóa này cần thời gian rất dài, đến tận mấy triệu năm, thậm chí là lâu hơn. Nhưng ở trong không gian gấp khúc, mọi chuyện đều có thể xảy ra."

Quý Sở Nghiêu đè thấp giọng: "Gia tộc của tôi có một người đã trở thành một trong những tiến hóa giả đầu tiên. Dựa vào một ít nghiên cứu khoa học có thể suy đoán rằng sở dĩ xảy ra "cao duy xâm lấn" vì thế giới của chúng ta là nơi duy nhất còn sinh mệnh trong 10 chiều không gian."

Tư Thần đã hiểu.

Giống như một nhà thiên văn học nào đó đã từng nói rằng sinh mệnh của vũ trụ là hữu hạn.

Nhưng khi vũ trụ muốn chết đi, những chủng tộc có trí tuệ trong vũ trụ vẫn chưa muốn tuyệt diệt.

Vì vậy, những chủng tộc có trí tuệ đó đã bắt đầu "cao duy xâm lấn", muốn chiếm cứ lãnh địa của kẻ khác để tiếp tục duy trì nền văn minh của mình.

Thế nên mới có "không gian gấp khúc" và sinh vật cao duy tiến hóa thành hình dạng con người.

Tóm lại, đây là một làn sóng hai chiều.

Người-thiêu thân phía xa đã mặc quần áo xong, vụng về đứng dậy.

Lúc này Tư Thần mới phát hiện ra rằng nửa thân trên của nó có thể được xem là hình dạng con người, nửa th4n dưới vẫn giữ lại thân thể của côn trùng, chân cũng nhỏ, hai cái chân phủ một lớp lông tơ, căn bản không thể dùng để đi đường nên nó phải dùng cánh để bay.

Lúc này, một ít máu đỏ thẫm sền sệt nhỏ giọt xuống từ chân của thiêu thân.

Tư Thần nhìn thấy ở chỗ nó ngồi có một thi thể không đầu.

Đó là một cyborg. Bây giờ bộ phận thuộc về người đã bị c4n nuốt, chỉ còn lại hai cánh tay và hai cái chân bằng máy.

Đó cũng là nơi phát ra mùi máu tươi mà Tư Thần ngửi được.

Người xui xẻo đó hẳn là đang nạp điện ở trạm nạp điện, sau đó bất thình lình gặp phải một con thiêu thân cỡ bự.

Quý Sở Nghiêu không nói chuyện nữa.

Máy của hắn rà quét thiêu thân này xong, phát hiện số liệu năng lượng dao động đang ở cấp Một của "Thang Trời".

Quý Sở Nghiêu là tiến hóa giả cấp Sáu, có thể giải quyết con thiêu thân kia bằng một phát súng.

Nhưng giải quyết nó xong thì sợ rằng ở đây không chỉ có một con thiêu thân.

Dù là sức mạnh tương đương nhau, sinh vật cao duy và tiến hóa giả vẫn có người mạnh kẻ yếu.

Nhân tố quyết định có rất nhiều, cường độ thân thể, cách tiến hóa, ý thức chiến đấu... Khoan đã.

Bây giờ Quý Sở Nghiêu đang trọng thương, số liệu của Tư Thần có thể nói là yếu hơn so với tiến hóa giả. Hắn không muốn mạo hiểm.

Thiêu thân ăn no xong thì chà xát hai tay, bắt đầu từ từ vỗ cánh, bay lên trời.

Tư Thần nín thở, nắm chặt vũ khí duy nhất trên người.

Dao phẫu thuật rất nhỏ, so với dao gọt hoa quả có khi còn nhỏ hơn, nhưng sự lạnh lẽo của thân dao lại mang đến một ít cảm giác an toàn cho Tư Thần.

Điều cậu buồn rầu duy nhất là Trường Sinh Uyên sau khi nhìn thấy thiêu thân xong thì lại bắt đầu xao động không thôi.

Giống như một con chim non bị nhốt trong lồng, không ngừng đâm đầu muốn tông cửa sắt để ra ngoài.

"Mẹ ơi! Đói! Muốn ăn!"

Nó vừa nói vừa muốn thao tác cho thân thể của Tư Thần xông lên.

Tư Thần là một người có sức mạnh tinh thần cực lớn mới có thể áp chế con quỷ nhỏ không nghe lời này về lại chỗ cũ.

Vì cố gắng nín nhịn, cả người cậu có hơi run rẩy.

Quý Sở Nghiêu nhìn qua, phát hiện Tư Thần đang phát run.

Bỗng nhiên trong lòng hắn sinh ra một loại cảm xúc kỳ lạ.

Trên đường đi, biểu hiện của Tư Thần rất bình thường, vì vậy Quý Sở Nghiêu quên mất người này vẫn còn là "người thường", trước đó không phải là một tiến hóa giả.

Người này không giống hắn từ nhỏ đã được huấn luyện bài bản. Từ năm 4, 5 tuổi, hắn đã bị nhốt trong một cái lồng sắt học cách chém giết sinh vật cao duy.

Hắn vỗ vỗ lên cánh tay của Tư Thần, không tiếng động bày tỏ cảm xúc "trấn an" của mình.

"...?" Cậu nghi hoặc quay đầu nhìn, thấy biểu tình của Quý Sở Nghiêu phá lệ dịu dàng.

Tư Thần muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng không giải thích. Vì thiêu thân kia đã bay đến đỉnh đầu của bọn họ.

Bây giờ là thời điểm giao tranh giữa ngày và đêm, ánh sáng và bóng tối nhập nhoạng không rõ. Hai người nấp trong một lùm cây nhìn ra ngoài nên không có gì đáng chú ý.

Giây tiếp theo, thiêu thân đang bay từ từ bỗng nhiên đổi hướng đi, bắt đầu cúi người xuống.

Là một sinh vật có trí tuệ, nó đã nghe thấy hơi thở của hai người từ sớm, đôi mắt kép có cấu tạo độc đáo của nó đặc biệt nhạy bén.

Nó chỉ đang cân nhắc thực lực giữa hai bên. Hơi thở của Tư Thần rất nhẹ, gần như không khác gì người bình thường; nhưng thiêu thân cảnh giác rằng trên người Quý Sở Nghiêu tồn tại một nỗi nguy hiểm cực đoan mơ hồ.

Nó cố ý bay qua đỉnh đầu của hai người thì nhìn thấy thân thể run bần bật của Tư Thần và cơ thể tàn tật của Quý Sở Nghiêu.

Hai người này không có khả năng công kích, cho nên thời gian tiếp theo sẽ là khu vực săn bắt của nó!

Thiêu thân nhịn không được, phát ra tiếng cười quái dị "hắc hắc" sau khi mới tiến hóa xong, cái miệng há rộng lộ ra ba hàm răng cưa cùng cái lưỡi dài.

Thiêu thân lao xuống trước mặt Tư Thần gần như trong chớp mắt.

Quý Sở Nghiêu theo bản năng muốn tóm lấy bả vai của Tư Thần, kéo cậu che chắn sau lưng mình. Nhưng tay hắn chỉ với lấy hư không.

Tư Thần nhanh hơn hắn một bước, từ trên mặt đất nhảy lên.

Con dao trong tay cậu hung hăng đâm thẳng vào con mắt kép của thiêu thân, bộ dáng của nó trở nên mất thăng bằng, tập tễnh đến buồn cười.

Nó há miệng thật lớn, phát ra tiếng hét chói tai, đầu lưỡi dài muốn xuyên thủng qua cổ của Tư Thần.

Tư Thần cảm giác cơ bắp của mình trở nên tan rã ra vì hoạt động với cường độ cao, nhưng tay cậu đã bắt được ba cái lưỡi dài. Gai trên đầu lưỡi muốn chui ngược vào lòng bàn tay của Tư Thần, máu nhỏ giọt xuống đất.

Thiêu thân vẫn còn giãy giụa kịch liệt bỗng chốc cứng còng cả thân trên, hơi thở bắt đầu suy yếu đi.

Tư Thần kẹp chặt cổ họng nó. Chất lỏng nóng hầm hập như là một nồi lẩu dê, uống vào vô cùng ấm bụng.

Trường Sinh Uyên không lừa cậu, thiêu thân này ăn rất ngon.

Tư Thần cầm dao phẫu thuật, đâm thọc mấy chục nhát liên tiếp, máu nóng văng đầy trên mặt đất. Khuôn mặt cậu có chút vặn vẹo.

Sinh vật cao duy vứt bỏ nguyên thân, lựa chọn tiến hóa thành hình dáng của con người thì trên người của chúng sẽ có nhiều nhược điểm.

Thiêu thân đã hoàn toàn bất động.

Tư Thần dừng động tác, người nóng cực độ. Tốc độ máu lưu thông quá nhanh, mạch máu của cậu nổi lên dưới lớp da mỏng, do kích động nên nhìn như một hình xăm hoa văn.


trướctiếp