Cao Duy Xâm Lấn

Chương 76


trướctiếp

Edit: jena

Địa hình tổng thể của thành Bạch Đế là bình nguyên.

Khu vực thi là ở ven bờ sông Xuân. Lúc này đang là tháng 5, tháng 6, có thể bắt gặp những đàn sếu và vịt trời lăn lộn trong bùn đất.

Chúng vung những đôi cánh dài vào giữa lớp bùn ấm áp, đem phần lưng dán xuống đất vui vẻ cọ cọ, đôi khi còn vỗ cánh phành phạch, bắn bùn tanh lên mặt đất.

Trên bờ, ngoài dây được giăng lên còn có một tấm bia đá nhắc nhở.

"Khu bảo tồn 5A của thành Bạch Đế"

"Xin đừng tới gần, nếu không tự chịu trách nhiệm."

Cụm "nếu không" này không tính là hiếm thấy, nhưng Tư Thần lại cảm thấy ngữ khí có chút quen thuộc.

Tư Thần nhìn một lát, không biết vì sao, cả người ngưa ngứa.

... Nói thẳng ra thì, bỗng nhiên muốn lăn lộn trong bùn.

Ý nghĩ này khiến Tư Thần giật mình một cái.

Dù điều kiện sống từ nhỏ không tốt nhưng Tư Thần là một đứa trẻ thích sạch sẽ.

Khi tóc những đứa trẻ cùng tuổi đầy bọ chét, mỗi ngày Tư Thần đều dùng nước máy tắm rửa kỹ càng.

Đừng nói là lăn lộn trong bùn, dù là ngày mưa cũng phải mang ủng đi!

Như vậy, chỉ có thể nói là cậu bị ảnh hưởng.

Trường Sinh Uyên nhìn đầm lầy gần trong gang tấc, ánh mắt phát sáng khát vọng: "Mẹ ơi, Tiểu Uyên, muốn chơi..."

Tư Thần vỗ vỗ nó về, cả giận nói: "Cái này không thể chơi."

Thật ra Trường Sinh Uyên cũng không hứng thú với đất bùn.

Nhưng ở thế giới của nó có rất nhiều bùn, còn đặc biệt phì nhiêu màu mỡ; có thể giúp Trường Sinh Uyên trong thời kỳ ph4t dục cọ rớt những đám vảy cũ, mọc ra lớp vảy mới đầy cứng rắn.

Tư Thần chờ đợi một lát, Bạch Đế niềm nở thân thiết chào hỏi vẫn chưa xong.

Cậu đành phải lặng lẽ mở cửa xe, bước ra ngoài.

Khí chất của Tư Thần rất đặc biệt, chỉ vừa xuất hiện đã có cảm giác như cả người phát quang, toàn bộ ánh đèn đều chiếu thẳng vào người cậu.

Theo lý thuyết thì khí chất cần phải có trải qua đào tạo hoặc trải nghiệm, nhưng cũng có những người là do trời sinh, dù có ném vào bùn cũng vẫn phát sáng như cũ.

Sau khi Tư Thần xuống xe của Bạch Đế, không khí bỗng dưng đình trệ lại.

Nhưng Bạch Đế cũng không có ý giới thiệu, chỉ nói với các thí sinh: "Thầy đi kiểm tra, các em cứ từ từ chơi."

Nói xong, Bạch Đế đi ngay, trong chốc lát đã cách xa cả trăm mét, trông có vẻ như rất vội vã.

Những thí sinh này có vẻ đã tới đây được vài ngày, xe sau lưng cao hai tầng, trang bị đầy đủ mọi thứ.

Có một chiếc có nhãn hiệu Gen Xà Trượng, trên tầng còn có cả bể bơi lộ thiên.

Tư Thần chọn một chỗ đất trống, lấy lều vải từ trong ba lô ra, vẫy vẫy giữa không trung.

Một khối vải hình vuông bỗng chốc bật ra thành một cái lều mái vòm, rơi xuống mặt đất.

Đây là lều trại kiểu đơn giản, cũng có nhãn hiệu của Gen Xà Trượng, Tư Thần mua với giá 2000 ở siêu thị bán sỉ.

Cậu đang cố định lại lều trại thì có người đi đến bên cạnh.

"Xin chào, tôi là Trần Chấp Chu." Thanh niên híp mắt, giống như vẫn chưa tỉnh ngủ: "Cậu là nhân viên ở công ty Xà Trượng nhà tôi à?"

Người đứng đầu của Gen Xà Trượng hiện tại cũng họ Trần.

Tư Thần đã xem tư liệu về Trần Chấp Chu.

Đối phương là sinh vật cải tạo, từ nhỏ đã dung hợp Điểu Xà Thần cấp Sáu, cũng đã dung nạp thêm nhiều cao duy sinh vật khác. Vì có đặc tính ngủ đông nên thường xuyên có trạng thái là chưa tỉnh ngủ, nhưng sau khi tỉnh ngủ thì thực lực vô cùng khủng b0.

Tư Thần nhớ tới Điểu Xà Thần cấp thấp mình từng ăn, cảm thấy Trần Chấp Chu cũng rất thơm, giống như lòng chiên giòn rắc phô mai.

Đói bụng quá.

Phòng ngừa Trường Sinh Uyên tiếp tục béo lên, gần hai tháng nay Tư Thần không dám ăn ngon, không khỏi có chút thèm.

Tư Thần nhịn xuống cơn đói, vươn tay, lễ phép bắt tay: "Xin chào, tôi là Tư Thần."

Trần Chấp Chu nói: "Tôi cảm thấy công ty cũng nên quan tâm đến chuyện dừng chân của nhân viên khi đi công tác. Cậu thấy sao? Xe tôi rộng lắm, có phòng cho khách đó."

Nói xong, hắn ngáp một cái: "Ngại quá, mới bị ép phải tỉnh giấc kỳ ngủ đông, bị bắt tham gia thi... nên vẫn còn hơi buồn ngủ."

Nếu sau khi tốt nghiệp, Tư Thần không làm việc ở tầng chót của viện nghiên cứu, cầm từng đồng lương bán mạng cho tư bản, bây giờ cậu sẽ rất cảm động.

Tư Thần còn chưa kịp từ chối, một người khác đã gia nhập chiến trường.

Sở Đông Lưu mạnh mẽ tiến vào cuộc trò chuyện: "Tiểu Chu à, cậu nói thử xem có trùng hợp không. Sau khi tốt nghiệp tiểu học, chúng ta đã không gặp nhau mười mấy năm rồi đó. Tiểu Chu vẫn là một người rất nhiệt tình rộng rãi nhỉ."


trướctiếp