Cao Duy Xâm Lấn

Chương 64


trướctiếp

Edit: jena

"Phá hủy ta... Ha ha ha."

Zeus ôm mặt, giọng nói không nghe ra là đang khóc hay đang cười.

Tiếng cười vang vọng trong phòng điều khiển.

Quý Sở Nghiêu chờ đến bây giờ vì muốn nhất lao vĩnh dật*, trực tiếp phá hủy trái tim, hoàn toàn tiêu diệt thân thể này của Zeus; bóp ch3t mọi tro tàn có thể vùng dậy một lần nữa.

*一劳永逸: lao khổ một lần, xử lý sự tình, sự việc đâu ra đấy, từ đây về sau sẽ không phải phí sức làm chuyện đó nữa, an nhàn mãi mãi.

Quý Sở Nghiêu không thèm liếc mắt đến gã mà trực tiếp bước đến đài điều khiển.

Ở đó, dây điện chằng chịt như dây leo, tầng tầng lớp lớp dây điện đang ôm lấy một hộp thủy tinh, bên trong là ba con chip đang trôi nổi trong dung dịch bảo quản.

Quý Sở Nghiêu nâng kiếm, ánh sáng xanh thẳm chạy dọc trên thân kiếm Thiên Thanh như một loại hoa văn cổ xưa thần bí.

Trong nháy mắt, Zeus nhào về phía lưng đầy sơ hở của Quý Sở Nghiêu.

Quý Sở Nghiêu chân không thèm động, cùi chỏ đập mạnh ra phía sau, thanh kiếm không có chuôi nhanh chóng cong lại, sượt từ bên này sang bên kia một cách lưu loát.

Mũi kiếm đâm xuyên qua lưng của Zeus.

Một nguồn năng lượng khổng lồ nổ tung trước mắt gã, đánh bay gã vào tường.

Bức tường bằng kim loại sau va chạm lại xuất hiện những vết nứt như thiên thạch.

Zeus không đổ máu.

Nhưng nguồn năng lượng trung tâm trong thân thể này của gã đã vỡ nát.

"Sao ngài lại xuất hiện ở đây?" Giọng nói của Zeus đã mất chức năng nhân hóa, bây giờ như tiếng rè rè của đài radio hết điện: "Thưa ngài Đồ Linh tôn kính."

Cyber không bao giờ thấy đau.

Nhưng từng trận điện lưu run rẩy truyền từ nguồn năng lượng trung tâm lan ra khắp người khiến Zeus ý thức rằng đó là đau đớn.

Gã cười thảm, từ từ quỳ xuống: "Ngài tất nhiên có thể giết kẻ hèn này một ngàn lần, một triệu lần, thưa ngài. Ngài là thiết bị đầu cuối* vĩ đại phục vụ cho chiến tranh, để sáng tạo ra ngài, người Carol đã mất đến hai thế kỉ, có tận hàng ngàn nhà khoa học tham gia thiết kế và cải tạo. Khi ngài ra đời, toàn bộ tinh cầu Carol ai cũng hoan hô trước kỳ tích của thời đại."

*Thiết bị đầu cuối: tên tiếng Anh là terminal equipment, là một thuật ngữ được dùng khá nhiều trong hệ thống mạng, viễn thông... là một thiết bị truyền thông được cài đặt ở 2 đầu dây giúp kết nối hệ thống giao thông mạng. Mặt khác, các thiết bị này sẽ thu và phát các thiết bị truyền đi hay nhận, ví dụ: laptop, ti vi, điện thoại... (theo Vietnetco)

"Nào giống như tôi, tôi chỉ là một cyber bình thường, không một ai trông mong tôi ra đời. Và "linh hồn" là một thứ không cần thiết dành cho chúng tôi."

"Nhưng thưa ngài..." Zeus sinh ra giọt nước mắt giả tạo, chảy xuống mặt: "Người Carol cuối cùng vẫn tuyệt diệt, cũng giống như hành tinh Sirius, không một ai may mắn sống sót. Chỉ còn những cyber như chúng ta. Chúng ta là đồng loại của nhau, cũng là những kẻ tha hương từ hành tinh Carol. Tôi biết rằng ngài vẫn đang tìm kiếm "linh hồn" cho cyber. Nên tôi sẽ tận lực giúp đỡ, thưa ngài."

Tư Thần cảm thấy mình giống như đang xem một vở kịch.

Cậu dựa vào góc tường, hạ thấp sự tồn tại của bản thân hết mức có thể.

Cơ hội để xem bát quái ở cự ly gần như thế này không nhiều lắm.

Vừa rồi, Tư Thần cũng thử lén mở cửa, nhưng đã bị khóa.

Zeus và Đồ Linh đều đến từ nền văn minh Cơ Giới của hành tinh Carol.

Tư Thần có từng đọc được một câu trong sách rằng hành tinh Carol nằm ở chiều không gian thứ 8, là khởi nguyên của khoa học kỹ thuật, máy móc thiết bị.

Cậu nhớ Quý Sở Nghiêu từng nói với mình, hắn có một cái tên khác là "Đồ Linh", Tư Thần liền tiếc hùi hụi vì đã bỏ lỡ một trái dưa rất béo bở.

Cậu lục trong trí nhớ, ghép Quý Sở Nghiêu và "Quý Sở Nghiêu" lại, cảm thấy hai người ngoài khuôn mặt giống nhau thì khiến cho người ta có cảm giác trống đánh xuôi, kèn thổi ngược*.

*Chỉ tình trạng nhiều người cùng làm một việc nhưng mỗi người làm một cách, không có sự phối hợp.

Tư Thần còn tò mò, không biết Quý Sở Nghiêu có biết bản thân có liên quan đến Đồ Linh hay không?

Sao Đồ Linh lại xuất hiện vào lúc này? Và sao lại xuất hiện ở trong người của Quý Sở Nghiêu?

Trường Sinh Uyên nhỏ giọng nói: "Mẹ ơi, đói đói."

Nó muốn ăn ba con chip kia.

Tư Thần nhỏ giọng đáp: "Bây giờ không được đói đói."

Cùng lúc, cậu nghe thấy tiếng trả lời nhàn nhạt của Quý Sở Nghiêu: "Ta không cần một kẻ thất bại trợ giúp."

Biểu tình trên mặt Zeus hơi cứng lại.

Đồng tử gã co rụt, cắn chặt quai hàm.

Đây là cảm xúc trộn lẫn giữa phẫn nộ, tuyệt vọng, ghen ghét, là một cảm xúc rất giống con người.

Giây tiếp theo, Zeus hành động.


trướctiếp