Cao Duy Xâm Lấn

Chương 38


trướctiếp

Edit: jena

Vật dụng ở trong phòng bệnh vô cùng đơn sơ, không có WC, có tủ quần áo nhưng lại được cố định trên tường và bị khóa lại.

Giường bệnh chỉ là một cái giá sắt đơn giản được trải một tấm nệm lên, dù có trốn cũng có thể nhìn thấy. Dưới gầm giường có một ít thùng giấy.

Thời gian để Tư Thần suy nghĩ cũng không nhiều.

Cảm giác được nguy hiểm đang đến gần, cậu lựa chọn nghe lời Tiểu Chu, nấp dưới gầm giường.

Trong đống đồ được xếp trong thùng giấy, Tư Thần nhìn thấy một con gì đó đứt tay đang thò ra ngoài.

Cậu cũng không quá muốn biết mấy cái thùng đó chứa gì.

Khe hở giữa các giường không lớn, hơn nữa còn chen chúc vài thùng giấy, chỉ có thể nhét vừa một người.

Dư Liên cũng nấp. Hắn co rút máu thịt, biến thành một lớp da mỏng dính dán ở trên trần nhà.

Đương nhiên nếu hắn mặt dày thì vẫn có thể trốn chung một chỗ với Tư Thần, nhưng mà như vậy thì dễ bị tận diệt cả hai cùng một lúc.

Trứng gà không nên đặt chung một ổ, như vậy mới thể san sẻ bớt nguy hiểm.

Tiếng giày cao gót nền xuống sàn nhà vang lên từ xa đến gần như tiếng trống hối thúc đòi mạng người.

Y tá như một khối băng di động khổng lồ, nó chưa bước vào nhưng cả người Tư Thần đã muốn đông cứng lại.

Sinh vật cao duy đứng trước cửa có dao động năng lượng là 300.

Tân Tiểu Thảo, đồng nghiệp mới của Tư Thần, tiến hóa giả cấp Ba, ở trạng thái phi chiến đấu thì năng lượng chỉ ở mức 270.

Khi Tân Tiểu Thảo trong trạng thái chiến đấu thì là 2000, so với y tá ngoài cửa thì cao hơn.

Sau khi tiêu hóa chủng Nhãn Trùng đã tiến hóa, Tư Thần chưa từng khai hỏa toàn bộ năng lực của mình.

Cậu lặng lẽ rút súng năng lượng, âm thầm lên đạn.

Hiệu suất khi dùng tác động vật lý để siêu độ quỷ hồn không cao, nhưng ở đây, cây súng này là vũ khí tầm xa duy nhất cậu.

Cửa mở.

Trong khoang mũi của Tư Thần bị một luồng hơi lạnh lẽo lấp đầy, đồng thời còn có một mùi hôi thối không thể tả.

Vì dán lên trần nhà nên y tá vừa vào cửa, Dư Liên đã nhìn thấy nó.

Đó là một con quái vật được chắp vá rất xấu xí.

Nửa người trên xanh tím, đầy thi đốm, trên bộ đồng phục y tá dính đầy máu. Nửa người dưới là tám cái chân người dính chùm lại như chân nhện.

Bụng y tá mở bung ra, không có nội tạng bên trong, thay vào đó là cốt thép kim loại.

Cánh tay nó không có máu thịt, cũng được cấu thành từ kim loại, hai bắp tay căng phồng tràn ngập sức mạnh.

Dù không hiểu biết nhiều về thiên tai Thần Quái nhưng Dư Liên hiểu rõ rằng không thể dùng mấy chữ "sinh vật cao duy linh năng" để khái quát con quái vật này.

Tuy phần lớn sinh vật cao duy linh năng có hình dạng con người nhưng có rất ít bộ phận có máu thịt, khi chiến đấu sẽ có nhiều "đặc tính" và "quy tắc" hơn.

Ví dụ với quỷ nhảy lầu, khi gặp nó cả người bạn sẽ trở nên vặn vẹo; đối với quỷ bán hàng vỉa hè, sau khi giao dịch mua bán sẽ phải trao đổi một bộ phận... Bọn chúng không trực tiếp dùng năng lượng để giết người.

Còn quái vật y tá này nhìn qua lại có thể dùng tay không trực tiếp xé đôi con người.

Dư Liên nín thở, dán dính lên trần nhà, hạ thấp sự hiện diện của mình hết mức có thể.

Y tá di chuyển tám cái chân, từ từ đi tới giường bệnh.

Trong tầm nhìn của Tư Thần nhìn thấy bốn đôi giày cao gót song song nhau, đi chỉnh tề như trong quân đội.

Trường Sinh Uyên ngửi thấy hơi thở mới, lí nhí nói với Tư Thần: "Mẹ ơi... Thịt... Kìa..."

Nó hơi chần chờ: "Chưa từng ăn."

Để tránh chiến đấu, Tư Thần cũng không ngại hèn nhát một lần.

Quỷ nữ nhền nhện trông có vẻ ngon, có thể đánh, nhưng không cần thiết.

Y tá đến trước giường bệnh, nhìn sang búp bê đã thay đổi được một nửa ở trong thùng, nó hài lòng cười cười.

Tầng này chỉ có nó là y tá. Và ban đêm như thế này, y tá luôn rất bận rộn.

Nó từ từ đi ra ngoài cửa.


trướctiếp