Cao Duy Xâm Lấn

Chương 3


trướctiếp

Edit: jena

Đã lâu rồi Tư Thần chưa sử dụng lại khí cụ điều chỉnh gen loại X. Bây giờ cầm trên tay khó tránh khỏi hoài niệm.

Vì cao duy xâm lược, các tập đoàn lớn cũng đã cho người đến nghiên cứu, học tập trong khu vực không gian gấp khúc, bí mật thu hoạch được nhiều tri thức từ những nền văn minh khác.

Điều chỉnh gen, kỹ thuật cắt bỏ gen cũng là một trong số đó.

Để dễ hình dung, khi ta lấy một đoạn gen từ một sinh vật này cấy ghép vào sinh vật khác sẽ tạo ra một giống loài mới. Bên cạnh tập đoàn Hỗn Độn có một phòng nghiên cứu chuyên ngành nghiên cứu các giống loài biến dị, dựa vào kĩ thuật này đã thành công tạo ra nhân mã và nhân ngư.

Đây vốn là nghiên cứu tác động lên cả động vật và con người nên thụ thể và vật dẫn đều có nguy cơ tử vong cao.

Tư Thần chưa bao giờ thực hành trên cơ thể người sống.

Thế nhưng theo yêu cầu của Thẩm Nhạn Hành, cậu có thể sử dụng một số dụng cụ để giám định thân phận, giám định DNA.

Con người có 46 nhiễm sắc thể và hàng vạn kiểu gen. Phương án thích hợp hiện tại là giám định gen, sửa chữa thứ tự nhiễm sắc thể, thay đổi nhiễm sắc thể thì có thể hoàn thành được nhiệm vụ này. (1)

Tư Thần nhanh chóng bắt đầu làm việc.

Cậu có một thói quen tốt đó chính là tập trung. Độ tập trung cao giúp cậu bỏ qua những tác động bên ngoài, đồng thời tăng năng suất, hiệu suất hoàn thành công việc cao hơn.

Giải thích cách làm thì dễ hiểu, nhưng vào việc lại không dễ dàng.

Quan trọng nhất là cậu không có trợ lý giúp đỡ. Dù là thao tác đơn giản như viết lại trình tự gen cậu cũng phải tự mình làm, và tất nhiên, kể cả kỹ thuật cắt gen.

Tuy Tư Thần đã có bằng cử nhân nhưng cậu chưa bao giờ ngừng học tập. Công tác ở viện nghiên cứu tiên tiến nhất thế giới cũng giúp cậu có cơ hội tốt hơn người khác. Dù có mời một thạc sĩ khác đến cũng khó mà hoàn thành được thí nghiệm này như cậu.

Thẩm Nhạn Hành có vẻ khá tín nhiệm cậu.

Sẵn nhắc đến, những trường đại học trên thế giới có tổng cộng 2176 người được cấp bằng thạc sĩ vào năm trước.

Ở mỗi chuyên ngành, mỗi năm có thể thống kê được 35 sinh viên có học vị nghiên cứu.

Bằng cử nhân mỗi năm có tới mấy trăm ngàn cái. Tính theo như vậy cũng có nhiều sinh viên nghiên cứu hơn.

Nhưng đối với xã hội bây giờ, nhân tài tri thức đã đủ dùng. Dù sao nhờ thuốc tiến hóa, tuổi thọ của con người đã được tăng lên, một người bình thường cũng có thể sống đến 160 hoặc 170 tuổi. Thế giới đã không cần những người mới nữa.

Vì vậy giáo dục bắt buộc chỉ yêu cầu có 4 năm.

Bị nhốt trong phòng thí nghiệm, Tư Thần không thể biết được thời gian đã trôi qua bao lâu.

Chờ đến khi cậu ngẩng đầu lên, lỗ thông gió trên trần nhà cao 4 mét đã có một máy bay không người lái mang cơm đến, đặt ở đó được ba phần ăn rồi.

Do thiếu nước nên môi cậu vốn tái nhợt giờ lại khô khốc.

Tư Thần mở túi treo trên thân máy bay ra, có dịch dinh dưỡng, nước, và lọ thuốc tiến hóa gen cấp 5 mà cậu yêu cầu.

Bên trong còn có thêm một tấm card: Nhớ ăn cơm đúng bữa.

Ngoại trừ việc nửa đường bắt cóc người, những mặt khác của Thẩm Nhạn Hành khá hào phóng. Chỉ là khi còn học đại học, người thích cậu rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn Tư Thần khó mà phân biệt được ai với ai.

Vào lúc giá cả leo thang, 2 lọ thuốc tiến hóa cấp 5 có thể mua được phòng con nhộng ở Khu An toàn.

Nếu Tư Thần cố gắng, phải đến 5, 6 năm sau cậu mới đủ tiền mua thuốc tiến hóa loại này, đồng thời còn phải là nhân viên nghiên cứu mới mua được giá rẻ.

Kỳ ngộ và hiểm nguy luôn song hành với nhau như vậy.

Đáng tiếc Tư Thần không có hội chứng Stockholm*, cậu cũng không quá hạnh phúc với sự hào phóng này.

*Hội chứng Stockholm: thuật ngữ dùng để mô tả một loạt các trạng thái tâm lý khi con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm.

Tư Thần uống nước và dịch dinh dưỡng xong thì dùng khí cụ điều chỉnh gen bắt đầu bước thứ nhất của kế hoạch.

Đại não của A đã trong thời gian chết lặng một thời gian dài, bây giờ có hơi nóng lên. Huyệt thái dương truyền đến từng đợt đau buốt.

Máy đo lường thực nghiệm thân thể A đã báo nguy. Nhưng âm thanh cảnh báo chỉ vang lên trong chốc lát.

Tư Thần đọc số liệu dị thường, căn cứ theo hình ảnh MRI*, bệnh trạng của A giống như bị nhiễm trùng nội sọ, thậm chí còn hình thành những khối mủ lớn nhỏ khác nhau ở vùng trống. (2)

*Chụp cộng hưởng từ MRI: là một kỹ thuật tạo hình cắt lớp sử dụng sóng từ trường và sóng radio. Khi các nguyên tử hydrogen trong cơ thể người dưới sự tác động của từ trường và sóng radio sẽ hấp thụ và phóng thích năng lượng RF. Quá trình phóng thích này được máy thu nhận, xử lý và chuyển đổi các tín hiệu thành hình ảnh cụ thể.

Bây giờ số liệu của A đã trở về bình thường.

Nhiễm trùng nội sọ thường xảy ra khi đại não đã nhiễm một loại bệnh do ký sinh trùng gây nên, sẽ dẫn đến viêm não. Trong quá trình thực nghiệm, thụ thể thường sẽ có những phản ứng nhất định.

Nếu không chữa trị nhiễm trùng nội sọ, khả năng tàn phế cực cao.

Đáng tiếc, tuy Tư Thần xem hiểu hình ảnh, nhưng cậu không phải bác sĩ.

Cậu chỉ cần A còn sống là được, dù sao B mới là đối tượng cải tạo.

Vì vậy, Tư Thần cũng không quá quan tâm. Cậu cầm thuốc tiến hóa, xoay người đi vào phòng nghỉ.

Bóng đèn dây tóc trong phòng nghiên cứu vẫn còn bật, ở đây máy móc đều vận hành suốt 24 giờ.

Chỗ này từng là một nhà xác của bệnh viện, bàn giải phẫu cũng là được sửa lại từ bàn đặt thi thể. Hai thực nghiệm thể đều nằm ở đó, trông chẳng khác gì hai thi thể.

Bỗng nhiên một trong hai thực nghiệm thể lại hơi mở mắt ra.

Đôi mắt này không có tròng đen, chỉ có một màu trắng dã, không biết được tiêu điểm của chúng đang dừng ở đâu.

Thực nghiệm thể A hơi chuyển động tròng mắt. Cậu đang bị trói trên bàn phẫu thuật, còn có những cây sắt cố định như bị giam lại.

Một cái chân thon dài đen sì từ lỗ tai của cậu đâm qua da thịt, chui ra ngoài. Vẻ ngoài như một con giun đen, trên thân phủ một lớp lông.

Xúc tu nhỏ thăm dò ở ốc tai một vòng như là quân trinh sát, cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh. Vị trí của nó vừa vặn nhìn được vào khu vực nghỉ ngơi.

Dù sao cũng sẽ không có ai chú ý đến bên trong lỗ tai của thực nghiệm thể.

Nó chuẩn bị dò la tiếp, trong phòng nghỉ lại truyền ra tiếng ho khan.

Xúc tu nhỏ nháy mắt co rụt lại, như thể trước sau không có gì khác biệt.

...

...

Tư Thần chống tay lên tường, chịu đựng sự ngứa ngáy trong cổ họng.

Cậu sinh ra đã thấy mình ở Khu Tai họa nghiêm trọng. Từ nhỏ đã ăn đồ nhiễm bức xạ mà lớn lên, đến năm 3, 4 tuổi mới đến viện phúc lợi xã hội ở, có thể sống được đến giờ là nhờ thuốc gen.

Vì để sống sót, các chị làm việc ở viện phúc lợi sẽ cho cậu những liều thuốc gen tốt nhất. Đương nhiên cũng phải phù hợp với quy định, vì Tư Thần nên họ mới đặc cách.

Nếu đem thuốc đưa cho một đứa trẻ bình thường, nói không chừng có thể nuôi ra vài "Tiến hóa giả".


trướctiếp