Cao Duy Xâm Lấn

Chương 28


trướctiếp

Edit: jena

Khu Giang Xuyên. Bệnh viện.

Chỉ với ba câu nói, Tư Thần đã lừa công ty được 4,55 triệu, bây giờ vì ăn quá no nên chỉ có thể nằm yên trên giường không động đậy nổi.

Cậu cảm thấy mình chẳng khác gì một quả bóng căng phồng, chỉ cần nhẹ nhàng lay động một chút là nổ.

Càng đáng giận hơn chính là vì ăn quá no nên Tư Thần không ngủ được, nửa đêm, bên tai lại nghe thấy tiếng thút thít của Trường Sinh Uyên: "Mẹ ơi... Đói... Cơm cơm..."

Tư Thần cười lạnh: "Con muốn ăn no tới chết hả?"

Thế nhưng Trường Sinh Uyên vẫn không để ý tới cậu, vẫn tiếp tục nói: "He he... Cơm... Mẹ ơi... He he..."

Nửa ngày sau Tư Thần mới phản ứng lại kịp, hóa ra Trường Sinh Uyên đang nói mớ.

"..."

Có chút muốn đánh đòn con trai. Nhưng vì địa điểm không thuận lợi nên cậu đành nhịn xuống.

Ngày hôm sau, Tư Thần cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, tự rời giường rồi làm thủ tục xuất viện.

Dựa vào kinh nghiệm ăn Nhãn Trùng lần trước, nói không chừng khi cậu nửa mê nửa tỉnh lại phát sinh thêm chuyện gì nữa. Tư Thần lo lắng sẽ bị bệnh viện theo dõi rồi phát giác.

Tuy nhiên vừa mới làm xong thủ tục xuất viện, Tân Tiểu Thảo đã gửi tin nhắn cho cậu, nói rằng đang dẫn toàn thể đội viên của đội 7 đến bệnh viện thăm cậu.

Khi hắn nói muốn tới, Tư Thần đành phải đi vào WC nhìn vào trong gương, phát hiện bản thân lại là môi hồng răng trắng, thân thể vô cùng khỏe mạnh, đành phải hỏi mượn y tá một hộp phấn nền, bôi bôi chét chét lên khuôn mặt nhỏ.

Không chỉ như vậy, cậu còn quấn thêm vài lớp băng vải, dán thêm băng gạc, sau đó phun thêm cồn lên người, bảo đảm trạng thái bệnh nhân suy yếu 100%.

Tư Thần nhìn vào gương, cảm thấy khá hài lòng với tạo hình này.

Buổi chiều, Tân Tiểu Thảo xách theo bao lớn bao nhỏ đến: "Nhóm đội trưởng còn đang đi làm nên nhờ tôi đến trước.

Nói xong, Tân Tiểu Thảo mở video call, trên màn hình xuất hiện vài khuôn mặt xa lạ. Do vẫn còn ở dưới quặng khai thác nên tín hiệu có chút không tốt.

"Đây là đội trưởng Long Tước."

"Đây là đội phó, là người duy nhất có chứng chỉ bảo dưỡng cơ khí..."

Tư Thần nghe lời giới thiệu của Tân Tiểu Thảo, làm quen với mọi người.

Nhìn trạng thái của cậu, toàn đội đều vô cùng đau lòng, dạt dào cảm xúc dặn dò cậu phải nghỉ ngơi thật tốt.

Tư Thần ngoan ngoãn gật đầu. Chờ Tân Tiểu Thảo vừa đi khỏi thì xách quà thăm bệnh về nhà.

Vì đồ quá nhiều, cậu phải gọi một chiếc xe tới chở.

Những món quà kia đều có dán ký hiệu của tập đoàn Xà Trượng, tài xế nhìn thấy thì không khỏi hâm mộ: "Tuổi còn trẻ mà đã có thể làm cho một công ty lớn rồi, thật giỏi quá. Không giống con tôi, đi phỏng vấn còn chưa qua nổi vòng hai."

Xã hội phức tạp, hơn nữa có khoa học kỹ thuật phát triển nên phần đông người lao động tay chân bình thường đều sẽ bị đào thải, ở thời đại này muốn tìm một công việc tốt thì một là bản thân phải có năng lực, hai là hậu phương có năng lực. Nếu không thì không thể đi làm, hoặc là phải đến mưu sinh ở Vùng Thiên tai.

Thảm nhất chính là người sinh ra ở Vùng Thiên tai, trình độ sinh hoạt không bằng Khu An toàn, cả đời chỉ có thể nhìn thấy những nguồn năng lượng mới, những công nghệ cao qua TV, mơ màng hồ đồ tốt nghiệp được chương trình tiểu học, sau đó đi đào quặng, làm công; bất ngờ gặp không gian gấp khúc, cao duy xâm lấn; thế là hết một đời.

Có thể có cá chép hóa rồng, nhưng là số ít hiếm hoi. Hoặc là đủ mạnh mẽ, hoặc là đủ may mắn.

Tư Thần cười cười, không trả lời.

***

Đồng nghiệp tặng quà đều suy nghĩ rất chu đáo.

Dầu bôi trơn cho máy móc, pin năng lượng mới, cục sạc xách tay...

Nếu Tư Thần thật sự là một tiến hóa giả tiến hóa bằng phương hướng cải tạo cơ giới thì những món quà này sẽ rất hữu dụng.

Nếu là hai tháng trước đây, đây đều là những thứ Tư Thần có muốn mua cũng không mua nổi.

Đáng tiếc, bây giờ chỉ có thể cất xó vào kho. Rao bán trên web second-hand cũng được, nhưng Tư Thần vẫn luyến tiếc.

Tư Thần nằm trên giường ở nhà mới, nhiệt độ trong nhà ổn định và ấm áp, vô cùng thoải mái.


trướctiếp