Cao Duy Xâm Lấn

Chương 23


trướctiếp

Edit: jena

Tư Thần ở nhà Quý Sở Nghiêu hết ba ngày, khi đến hai tay trống trơn, khi về khệ nệ bao lớn bao nhỏ, đều là những thứ Quý Sở Nghiêu "không cần".

Những thứ đó gồm giáo trình, sách tranh về sinh vật cao duy, hướng dẫn khái quát các phương hướng tiến hóa...

Dù giá tiền của chúng chỉ có mấy trăm điểm tín dụng, nhưng dù có bán ra ngoài, ngay cả thư viện cũng không thu mua.

Thật ra kiểu không cần hồi đáp coi tiền như rác của Quý Sở Nghiêu khá là hiếm thấy ở thế giới này.

Đặt trường hợp tương tự ở vũ trụ song song, những tên đại gia đều được gọi là "Nhà đầu tư thiên thần" hoặc là "Rau hẹ"*.

*韭菜: một từ thông dụng trên mạng, chỉ việc bán cổ phiếu của các tổ chức, các quỹ và các nhà đầu tư lớn khiến cho thị trường chứng khoán (hoặc cổ phiếu cá nhân) giảm mạnh, mở ra cơ hội mới để mở rộng vị thế và sau đó bắt đầu vị thế ở mức thấp.

Khi Tư Thần về đến nhà, ngày nghỉ phép vẫn còn một ngày.

Trong vòng bạn bè, Đỗ Cảnh Thiên gửi tin nhắn.

Đỗ Cảnh Thiên: Tháng này cậu chưa đến lấy thuốc.

Đỗ Cảnh Thiên: Đã xảy ra chuyện gì à?

Đỗ Cảnh Thiên: Tôi xin lỗi, lần trước tôi không nên tức giận với cậu.

Tư Thần cúi đầu, cậu mở khung chat ra, trong đầu là những âm thanh khác biệt chồng chéo lên nhau.

Giọng nói đầu tiên nói rằng Đỗ Cảnh Thiên đã xúc phạm mình, về sau sẽ không cần tới chỗ hắn chuốc bực nữa. Nói xong thì muốn kéo người ta vào blacklist.

Giọng nói thứ hai thành thật thẳng thắn rằng nhắn lại cho bác sĩ Đỗ, về sau sẽ không đến bệnh viện lấy thuốc nữa, nhớ kèm thêm một câu cảm ơn.

Dù là một tháng trước, Tư Thần cảm thấy mình sẽ không do dự mà chọn ý kiến của người đầu tiên.

Nhưng không có cách nào khác, cậu cũng không phải kẻ ác bẩm sinh, cậu chỉ muốn sống tốt hơn một chút mà thôi.

Tư Thần: Cảm ơn học trưởng. Sau này em sẽ không đến lấy thuốc nữa, bệnh của em đã ổn rồi.

Gõ xong còn gửi thêm một sticker đáng yêu.

Đỗ Cảnh Thiên do dự hồi lâu:... Tôi xin lỗi. Có phải lần trước tức giận nên tôi nói nặng quá, xúc phạm đến cậu đúng không?

Tư Thần: Không phải, em đã trở thành tiến hóa giả =v= Bây giờ không cần uống thuốc nữa!

Quan trọng nhất là nghề tay trái buôn lậu thuốc hiệu suất cũng quá thấp, tránh được thì cũng tốt hơn, đi tìm việc khác làm.

Đỗ Cảnh Thiên: Chúc mừng cậu! Thật tốt quá!!

Đỗ Cảnh Thiên: Nhưng tôi nghe nói người ở tầng dưới chót trở thành tiến hóa giả cũng không dễ dàng, lúc đó tôi lại không có mặt giúp cậu được. Chúc ước nguyện của cậu có thể sớm trở thành sự thật.

Tư Thần cũng cảm thấy khá tốt.

***

Khi quay lại công ty đã là thứ ba.

Để phù hợp với hình tượng một người trẻ tuổi vừa đi phá thai, Tư Thần còn bôi kem nền lên môi mình, nhìn qua vô cùng tiều tụy, mệt mỏi.

Trong thời buổi này, diễn viên chuyên nghiệp như cậu đã không còn nhiều nữa.

Cậu nhìn lên gương, vô cùng hài lòng.

Điểm xấu hổ duy nhất chính là sau khi quay lại công ty, biểu tình của những đồng nghiệp xung quanh đều là muốn nói mà lại thôi.

Vì đang nhớ lại kiến thức trong sách giáo khoa, Tư Thần đang ghi chép những số liệu thực nghiệm khó tránh khỏi có chút phân tâm, ngòi bút dừng trên trang giấy hồi lâu.

Một màn này khiến cho đồng nghiệp xung quanh lặng lẽ đỏ bừng mắt.

Trước đây Tư Thần đi làm không bao giờ ngồi ngốc một chỗ! Cái tên chó chết kia, làm hại một đời của Tư Thần mệnh khổ rồi.

Tiểu Trương lấy giấy ăn ra sụt sịt nước mũi: "Ngày đó tên họ Quý đến văn phòng, thoạt nhìn còn giống kiểu quan tâm chăm sóc cho anh ấy hết mực mà. Đúng là đồ đàn ông tồi!"

"Những tên con ông cháu cha đều đáng ghét."

"Chúc hắn cả đời này đoạn tử tuyệt tôn!"

Quý Sở Nghiêu ở chân trời phía xa bỗng cảm thấy mũi mình có chút ngứa.

Bữa cơm trưa theo thường lệ ăn không nổi. Tư Thần đành phải mua mấy bịch dịch dinh dưỡng. Dịch dinh dưỡng bình thường có vị như nước lọc, dù không có dinh dưỡng gì nhiều những ít nhất có thể bảo trì cơ thể vận động.

Khi cậu quay lại văn phòng, tổ trường liền thần thần bí bí đi đến: "Tiểu Thần, lại đây. Lãnh đạo có việc tìm cậu."


trướctiếp