Cao Duy Xâm Lấn

Chương 109


trướctiếp

Edit: jena

Tư Thần vẫn còn nhớ rõ rất lâu về trước, cậu đã nghe được ở trên xe.

Thẩm Nhạn Hành đã nói với tài xế rằng cậu là đàn em mà hắn thích nhất.

Nhưng không biết vì sao, sau khi nói câu đó, biểu tình của Thẩm Nhạn Hành rất kỳ quái.

Có lẽ là vì lâu rồi không có ứng phó với mấy anh trai nên thủ pháp có hơi gượng, tuy nhiên gương mặt của cậu vẫn không còn liệt như bình thường.

Tư Thần không nghĩ rằng hai tiếng "anh à" có thể khiến Thẩm Nhạn Hành làm phản.

Nhưng cậu chỉ hy vọng dưới sự khống chế của Tống Bạch thì người này vẫn cho mình một chút tự do.

Dù Tống Bạch nói rằng sau khi ông qua đời, toàn bộ di sản của ông đều thuộc về cậu.

Nhưng Tư Thần cảm thấy rằng trông cậy vào một ông lão 191 tuổi chết bất đắc kỳ tử vẫn không bằng trông cậy vào bản thân có thể đạt được cấp Tám, cấp Chín. Khi đó, cậu không còn phải mỗi ngày sống trong lo sợ, mỗi sáng thức dậy phát hiện bản thân bị gặm mất hai miếng thịt.

Cảm giác sợ hãi khi bị siết eo hút máu, đến bây giờ Tư Thần vẫn không dám nhớ lại.

Vì vậy có thể thấy được, Tống Bạch không cho Thẩm Nhạn Hành bại lộ thân phận thật ra là đã có dự kiến trước.

Với tính cách trong ngoài không đồng nhất của Tư Thần, nếu biết Thẩm Nhạn Hành là Tư Chu, chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng dò hỏi thế này.

Tâm trạng của Thẩm Nhạn Hành rất phức tạp.

Vì hắn nhớ đến một việc nhỏ ngày trước.

Khi đó hắn còn đi học, mỗi ngày đi học đều đem đồ ăn đến cho một con mèo con ở ký túc xá, trông nó gầy yếu đến tội nghiệp, hắn tính toán sau khi tốt nghiệp sẽ mang nó về nhà, kết quả là con mèo nhỏ xinh đẹp đã bị một con mèo đực khác chiếm hữu.

Nhưng hắn vẫn mang con mèo nhỏ về nhà nuôi, con mèo nhỏ sinh ra sáu con mèo con. Thẩm Nhạn Hành vô cùng đau lòng, vì vậy hắn đến trường triệt sản luôn con mèo đực.

Thẩm Nhạn Hành hít sâu một hơi: "Tôi cảm thấy rằng bây giờ em vẫn nên chuyên tâm học hành đi."

"Tuy tôi nghe nói phẩm chất của Quý Tư Thành không tồi, con trai hẳn cũng không kém cạnh. Nhưng Quý Sở Nghiêu chưa chắc đã hợp với em. Huống hồ cậu ta còn là tiến hóa giả cơ giới, tiền đồ hữu hạn, khó có thể mạnh mẽ như cha mình. Em là học trò của ngài Bạch Đế, chắc chắn có lựa chọn tốt hơn."

"... Ví dụ như?"

Thẩm Nhạn Hành suy nghĩ nửa ngày, vẫn không thể tìm ra một ai cùng trang lứa có điều kiện tốt hơn Quý Sở Nghiêu.

Tư Thần tháo con mắt nhân tạo ra, ngắt điện, thay bằng con mắt nhân tạo khác: "Anh ấy đã giúp tôi rất nhiều thứ."

Thẩm Nhạn Hành hơi nhíu mày, cũng không biết tự suy diễn cái gì: "Lúc trước, thân phận của cả hai không bình đẳng. Giúp đỡ em chỉ là một chuyện nhỏ không tổn hại gì với cậu ta. Em có thể cảm ơn, nhưng không cần báo đáp, cũng không cần phải làm hợp đồng bán mình."

Tư Thần cân nhắc một chút, có lẽ là lúc trước diễn quá sâu nên Thẩm Nhạn Hành cảm thấy cậu là một thiếu niên ngốc nghếch, ngây thơ.

Cậu đành thấp giọng đáp: "Dạ."

Thẩm Nhạn Hành suy nghĩ thêm một lát, cuối cùng vẫn lái xe đến địa chỉ của Tư Thần đưa.

Hắn nhìn thời gian: "10 giờ sáng mai, tôi đến đón em."

Tư Thần mở cửa xe: "Dạ."

Từ cổng ngoài vào nhà Quý Sở Nghiêu phải đi thêm một quãng đường. Lối vào có một trạm giao thông nhỏ, nhân viên phục vụ đều là cyber.

Có khách bên ngoài vào, các công ty bất động sản đều chuẩn bị trong các khu nhà một xe chuyên dụng đưa đón có hệ thống tự điều khiển.

Một chiếc xe thể thao chở cậu đến trước cửa nhà Quý Sở Nghiêu.

Khiến Tư Thần cảm thấy ngoài ý muốn đó là trong phòng có bật đèn, ánh sáng ấm áp tỏa ra, giống như đang có người.

Cậu quẹt thẻ, cửa tự động mở.

Tư Thần đi vào phòng trong.

Quản gia cyber đang đứng canh trước cửa, nhìn qua có vẻ đã chờ từ lâu.

"Quý khách." Giọng nói của quản gia số 1 vang lên thanh thúy: "Ngài đã tới."

Quản gia số 2: "Ngài có yêu cầu nghỉ ngơi không ạ? Chúng tôi sẽ vì ngài mà chuẩn bị nước ấm và đồ ăn. Giường cũng đã được chuẩn bị sẵn."

Lần trước đến nhà Quý Sở Nghiêu, cậu cũng gặp hai cyber dạng ống tròn này.

Tư Thần không đổi giày, đứng trước cửa dò hỏi: "Chìa khóa Quý Sở Nghiêu để lại cho tôi đâu?"

Quản gia số 1 mở phần thân kim loại của mình, lấy ra một lá thư: "Ở đây ạ."

Tư Thần nhận lấy, mở ra, vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy bên trong là một con chip.

Một băng dán trong suốt cố định con chip trên mặt giấy.

Trên giấy có viết một địa chỉ, cách Giang Xuyên không ra, nhưng đi xe cũng phải mất 3 đến 4 ngày.

Tư Thần tra cứu địa chỉ này trên trang web để tìm vị trí trên bản đồ.

Phạm vi của khu vực rộng 200 dặm, đều bị bao trùm trong không gian gấp khúc. Trên bản đồ, vị trí này bị đánh dấu màu đỏ.

Chạm ngọn tay vào có thể đọc được thông tin của không gian gấp khúc.

【 Vị trí: Khu Hồng Nghiêu, tọa độ (17.243) 】

【 Nền văn minh: Không biết 】

【 Mức độ nguy hiểm: 4A 】

Mức độ nguy hiểm được phân chia dựa theo dao động năng lượng của các sinh vật cao duy bên trong không gian gấp khúc.

Theo lý thuyết, mức A tương đương với cấp Ba. Mỗi giá trị A tăng lên thì cấp bậc phía sau cũng sẽ tăng lên một bậc.


trướctiếp