Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 2


trướctiếp

Editor: Yaann

Beta: An Nhiên

Trình Gia Dũng căng thẳng mà gõ cửa một lúc, nín thở cẩn thận lắng nghe, nhưng phía bên trong cửa một chút âm thanh cũng không có.

Anh áp tai lên trên cửa, thế nhưng bên trong lại vô cùng yên tĩnh.

"Hỏng rồi? Có phải là xảy ra chuyện rồi không?"

Thói quen nghề nghiệp làm Trình Gia Dũng lập tức đề cao cảnh giác, anh lùi về sau mấy bước, thử mạnh mẽ xông vào.

Đá văng lũ "Rác rưởi", Trình Gia Dũng đang chuẩn bị chạy lấy đà, thì cửa nhà hàng xóm "Két két" một tiếng mở ra luôn.

Lúc này chân Trình Gia Dũng đã như bôi dầu rồi, gom đủ sức, đang chuẩn bị đá cửa, đột nhiên có người xuất hiện ở cửa, khiến anh thiếu chút nữa thu chân không được, mà trực tiếp đá đối phương ngã trên đất rồi.

Trình Gia Dũng cảm thán bản thân may mà bình thường có tập luyện, "Vũ lực" thu vào thả ra tự do, nếu không nhất định sẽ khiến người đối diện bị đá đến nỗi không thể không bị chấn thương.

"Cái đó, tôi nghe thấy tiếng la hét ở nhà cô, không xảy ra chuyện gì chứ?" Trình Gia Dũng nhón chân thử nhìn vào trong nhà.

"Không sao!"

Hàng xóm kỳ lạ ở trong nhà cũng đội mũ đeo khẩu trang, bày ra dáng vẻ "Không thể lộ mắt". Chẳng qua hôm nay cô không đeo kính râm, Trình Gia Dũng ác liệt mà nhìn kĩ hàng xóm kỳ lạ, ánh mắt đối diện trong nháy mắt, hàng xóm nhanh chóng dời tầm mắt đi chỗ khác.

"Thật sự...Không sao..."

Lời Trình Gia Dũng còn chưa nói xong, đối phương đã đóng cửa lại rồi, thiếu chút nữa cửa đập lên mặt anh, để lại Trình Gia Dũng giật mình đến chút nữa nổ tim.

Giọng nói cũng rất dễ nghe đấy, nhưng người lại vẫn đáng ghét như vậy.

Lần đầu tiên Trình Gia Dũng và "Hàng xóm kỳ lạ" nói chuyện, hành vi không lễ phép của cô, khiến anh vẫn không thể giữ lại được ấn tượng tốt đẹp.

Ban đêm, Trình Gia Dũng nằm ở trên giường trằn trọc không ngủ được, tiếng hét đó cùng với hành vi kỳ lạ của hàng xóm, giống như là phim ảnh cứ quanh quẩn trong đầu anh, tâm tư vẫn là treo lên, cảm giác bất an.

Ngủ không được, ngủ không được, chính là ngủ không được...

Trình Gia Dũng quay người đứng dậy, chuẩn bị đi gõ cửa hỏi thăm tình hình nhà hàng xóm lần nữa.

Vừa mở cửa nhà mình, Trình Gia Dũng lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người rồi, lúc nãy vẫn còn là một cái hành lang bừa bãi, bây giờ lại trở nên ngăn nắp, sạch sẽ rồi.

Ảo thuật hả?

Lúc nào thì cô đem mấy đồ kia thu dọn đi hết nhỉ?

Trình Gia Dũng lập tức ngây người tại chỗ, cố gắng nhớ lại, thính lực của anh vẫn luôn rất tốt, lại vẫn luôn không ngủ được, nhưng lúc nãy trên hành lang rõ ràng là một chút âm thanh cũng không có mà.

Trên hành lang đột nhiên nổi lên một trận gió nhỏ, Trình Gia Dũng ôm lấy bả vai, càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, trong lòng bắt đầu cảm thấy ớn lạnh.

Thật sự là một đêm không chợp mắt, lúc tảng sáng, Trình Gia Dũng lại mơ màng mà ngủ thiếp đi, tỉnh lại lần nữa, đã hơn chín giờ rồi.

Anh nhìn điện thoại, trong đội đã gọi cho anh hơn mười mấy cuộc gọi không ai nhận, anh vội vàng thay quần áo, đến mặt cũng không kịp rửa, lo lắng mà điên cuồng lái xe về trong đội.

Trong phòng làm việc của đội điều tra 2 trống trơn, tất cả đội viên đều không ở đó, chỉ có một mình Tiểu Chu người phụ trách hồ sơ vụ án ở lại trực.

"Trình đội, sao anh bây giờ mới đến?"

Tiểu Chu quan sát Trình Gia Dũng một chút, hôm nay nhìn anh có chút nhếch nhác, đầu tóc rối bù, giống như vừa bò từ trong ổ gà ra.

"Bọn họ...đâu?"

Trình Gia Dũng từ dưới lầu chạy lên, đến thang máy cũng không kịp đợi, bây giờ còn chưa ổn định hơi thở nữa.


trướctiếp