Trong Mắt Có Kịch

Chương 42: Mẫu hình lý tưởng


trướctiếp

Trương Mạn Đường chính thức bước vào thời gian bận rộn của một nghệ sĩ sau chuỗi ngày nhàn rỗi.

Hôm nay là ngày phỏng vấn của cậu cùng với 3 diễn viên trong đoàn làm phim Thanh Xuân Tươi Đẹp với đài MF. Chương trình sẽ được phát sóng trực tiếp, giao lưu cùng với fan hâm mộ trên diễn đàn.

Trương Mạn Đường mặc một chiếc áo len màu vàng chui đầu, bên trong mặc chiếc sơ mi trắng, vẫn là phong cách học bá của Cố Bao Minh. Trước khi vào quay hình, Tịnh Kỳ còn cẩn thận đứng ở một bên quan sát tất cả mọi thứ, nhìn thấy Trương Mạn Đường hoàn hảo rồi mới gật đầu mỉm cười, tiến đến nhắc nhở cậu vài câu:

"Một lát nữa nếu như có những câu hỏi của fan đặt ra mà cậu không biết trả lời như thế nào thì cậu chỉ cần mỉm cười cho qua thôi, có hiểu không?"

Trương Mạn Đường gật đầu, cậu chẳng qua chỉ là một nghệ sĩ mới mà thôi, những câu hỏi của fan dành cho cậu, chắc là sẽ không nhiều.

"Tiểu Đường, xin chào". Đam Mỹ Trọng Sinh

Trương Mạn Đường nghe thấy có người gọi mình thì ngẩng đầu lên nhìn, người trước mặt khiến cậu hơi bất ngờ một chút, bởi vì người vừa lên tiếng chào cậu kia là Dương Hà.

Bình thường Dương Hà nhìn thấy cậu, nếu như không móc mỉa vài câu thì cũng là liếc mắt khó chịu, nhưng chẳng hiểu sao bây giờ cậu ta lại mang theo vẻ tươi cười giống như rất thân thiết mà chủ động chào hỏi.

Trương Mạn Đường không phải là người hay để bụng, nhưng lần đó ở cửa phòng khách sạn, chính tai cậu đã nghe thấy được Thái Tuấn nói muốn Dương Hà tiếp cận cậu vì mục đích gì, vì vậy cậu không thể không đề phòng cậu ta được:

"Chào cậu"

Dương Hà bước gần về phía Trương Mạn Đường, kéo ghế ngồi xuống chỗ đó:

"Tiểu Đường, đây là lần đầu tiên tham gia phỏng vấn, cậu cảm thấy hồi hộp không?"

Trương Mạn Đường nhìn Dương Hà, người trước mặt này biến đổi quá nhanh khiến cho cậu không có cách nào thích ứng ngay được, giống như là từ trước đến nay Dương Hà và cậu rất thân thiết vậy:

"Có một chút"

Trương Mạn Đường giả bộ cúi đầu nhìn điện thoại, cậu không muốn thẳng thắn nói với Dương Hà cách xa cậu một chút, cho nên chỉ có thể dùng biểu hiện này, hy vọng cậu ta hiểu cho.

Trở lại với hơn 1 tuần trước đó ở Liêu Ninh, Dương Hà nhìn thấy Trương Dạng ở dưới quầy lễ tân muốn lấy chìa khóa phòng nghỉ của Trương Mạn Đường. Sau khi Trương Dạng vào trong thang máy, cậu cũng nhanh chân tiến vào bên trong để tiếp cận hắn, trùng hợp thang máy lúc này lại chỉ có hai người, đúng là ông trời giúp cho cậu.

Dương Hà lén lút nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh mình, không xét đến sự giàu có của hắn, vẻ bề ngoài của người đàn ông này cũng đẹp hơn tất cả những người khác rồi. Trong lòng của Dương Hà có một chút buồn bực, hình như Trương Dạng không nhớ cậu, cho nên hắn bây giờ một cái liếc nhìn cậu cũng không có.

"Trương tổng, ngài còn nhớ em không?" Dương Hà lấy hết dũng cảm trong lòng hỏi Trương Dạng

Trương Dạng lúc này mới quay đầu sang bên cạnh nhìn Dương Hà, trong ánh mắt kia của hắn giống như là thật sự không nhận ra cậu, vô cùng hờ hững, khiến cho trái tim cậu cũng hơi trùng xuống.

"Em là Dương Hà, lần đó đã gặp ngài ở bữa tiệc thường niên tại tòa Zinzaca"

Trương Dạng gật đầu, nhàn nhạt đáp lời:

"Cậu là người ở Tây Hải đúng không?"


trướctiếp