Trong Mắt Có Kịch

Chương 39: C sủi


trướctiếp

Trương Mạn Đường ngồi xe của Trương gia đi đến trường tiểu học đón Trương Tu. Trương Tu học trong một ngôi trường có nền giáo dục nước ngoài vô cùng nổi tiếng ở thành phố, ngay cả thiết kế bên ngoài cũng cho người ta có cảm giác cực kỳ xa hoa như một tòa cung điện vậy.

Bây giờ là gần 5 giờ chiều, Trương Mạn Đường để ý có rất nhiều xe hơi sang trọng đang đổ ở bên ngoài, có lẽ đều là phụ huynh đi đón con cái trở về nhà. Quản gia nói với cậu rằng Trương Tu học ở phòng học số 2a trên tầng hai, cậu có thể đi lên trên đó hoặc đứng ở dưới sân trường thì sẽ có cô giáo dẫn ra. Trương Mạn Đường cảm thấy rất tò mò, không biết Trương Tu sẽ học cái gì ở trong lớp cho nên quyết định đi lên tầng hai xem thử.

Ngôi trường này đúng thật là có quy mô vô cùng rộng lớn, mỗi phòng học đều có thiết kế đẹp mắt và vui nhộn, đúng chuẩn lớp học phát triển tư duy tối đa. Trương Mạn Đường nhìn từng bảng số trên lớp học, đi tới phòng học số 2a thì dừng lại đứng ở ngoài cửa nhìn xem, ở chỗ này cũng có một vài phụ huynh đang đứng ở bên cạnh quan sát.

Trương Mạn Đường nhìn thấy Trương Tu mặc đồng phục nhà trường, áo len màu đỏ có cổ màu xanh lá cùng quần kaki trắng nhìn vô cùng đáng yêu, hơn nữa đứa bé này còn có mái tóc vàng rất nổi bật, khiến cho Trương Mạn Đường chỉ cần vừa bước đến là nhận ra.

Lớp học được thiết kế theo kiểu từng nhóm nhỏ, mỗi một bàn sẽ có khoảng 5 6 đứa trẻ vây quanh. Trương Tu ngồi ở chiếc xa phía cửa ra vào nhất, hiện tại nhóc con đang rất vui vẻ nói chuyện cùng với mọi người, cậu còn nghe thấy được một cuộc đối thoại như thế này.

Trương Tu mang dáng vẻ tự tin hỏi mấy đứa nhóc trong bàn:

"Bánh ngọt cún con của tớ rất ngon có phải không? Là chú Mạn Đường dạy tớ làm đấy"

Một nhóc mập ngồi cáchTrương Tu một vị bạn học, nhóc mập đó đang ăn bánh, trên miệng vẫn còn dính chút vụn bánh vô cùng hài hước:

"Là người ở trong video có phải không? Là đầu bếp nhà cậu sao?"

Trương Tu lắc đầu giải thích:

"Không phải? Chú ấy là diễn viên"

Một đứa nhóc ngồi đối diện Trương Tu nghe được thì mở lớn hai mắt rất hứng thú:

"Diễn viên hả? Là người rất nổi tiếng sao?"

Một nhóc con khác cũng đang ngồi ăn bánh ngọt trong hộp đựng của Trương Tu, trong miệng rõ ràng vẫn còn nhai bánh nhưng vẫn hỏi:

"Tiểu Tu, ngày mai có bánh ngọt cún con nữa không?"

Một nhóc khác cũng phụ họa theo:

"Tiểu Tu, tớ cũng muốn ăn thêm"

Trương Mạn Đường ở bên ngoài khẽ mỉm cười, xem ra món bánh mà cậu làm rất được chào đón.

Đúng lúc này Trương Tu đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài cửa thấy được Trương Mạn Đường đang đứng ở đó thì bất ngờ đứng dậy chạy ra khỏi lớp học về phía cậu:

"Chú Mạn Đường"

Trương Mạn Đường cũng bị giật mình vì hành động này của của Trương Tu, nhóc con đó có phải cũng rất yêu quý cậu hay không, hiện tại còn đang ôm lấy chân cậu nữa.

Trương Mạn Đường hơi cúi người, kéo Trương Tu ra rồi ngồi xổm xuống mỉm cười nói:

"Hôm nay chú đến đón cháu, bánh ngọt cún con thế nào?"


trướctiếp