Trong Mắt Có Kịch

Chương 33: Từ chối gặp mặt


trướctiếp

Trương Mạn Đường giúp Trương Tu hoàn thiện video đã là gần 11 giờ, lúc cậu quay lại phía sau thì thấy Trương Tu sớm đã nằm ở trên giường ngủ say rồi. Trương Mạn Đường thở dài một hơi, chậm rãi đứng dậy rời khỏi phòng ngủ của Trương Tu, đúng lúc này quản gia lại xuất hiện hỏi cậu:

"Cậu Trương muốn đợi ông chủ về hay là về nhà ạ?"

Trương Mạn Đường nhìn đồng hồ treo ở trên tường, có lẽ hôm nay Trương Dạng sẽ không về đâu... có lẽ hắn sẽ qua đêm cùng Tiểu Mạch, cậu cũng không nên ở lại chỗ này làm gì nữa:

"Cháu sẽ về nhà"

Quản gia gật đầu:

"Vậy để tôi nói người đưa cậu Trương về nhà"

Trương Mạn Đường thở dài một hơi, đã muộn như vậy rồi, trong túi cậu cũng chưa chắc đủ tiền đi taxi trở về cho nên đành làm phiền tài xế của Trương gia vậy.

Khi Trương Mạn Đường ngồi ở phía sau xe thì điện thoại trong túi quần của cậu reo lên, là tin nhắn của Tịnh Kỳ. Tịnh Kỳ gửi cho cậu hình ảnh Trương Dạng cùng một cậu thanh niên đứng trong bữa tiệc, kèm theo lời nhắn: Tiểu Đường, hôm nay Trương tổng không mang cậu đi dự tiệc sao?.

Trương Mạn Đường ảo não, Trương Dạng không mang cậu theo mà lại đi với người khác, người ở trong hình kia có lẽ là Tiểu Mạch. Cậu thanh niên đó rất trẻ, hẳn còn trẻ hơn cả cậu một vài tuổi, mái tóc hơi dài được nhuộm sáng màu, dáng người nhỏ gầy cao cao, tuy rằng cậu không nhìn thấy gương mặt của cậu ấy rõ ràng nhưng cậu nghĩ gương mặt kia sẽ rất thanh tú.

Trương Mạn Đường thở dài, lấy điện thoại Lamborghini ra nhìn thử, do dự không biết có nên nhắn tin cho Trương Dạng hay không. Nói với hắn cậu đã về nhà rồi, hay là nói với hắn hôm nay cậu đã làm xong bánh ngọt cho Trương Tu, có lẽ hắn sẽ không quan tâm đâu, nếu như hắn quan tâm thì bây giờ trên chiếc điện thoại này đã có tin nhắn của hắn rồi.

Trương Mạn Đường chống cằm nhìn ra ngoài cửa kính, có một vài hàng quán ven đường đã bắt đầu đứng dậy dọn hàng trở về, các tòa nhà cao ốc cũng chỉ còn lác đác vài nơi là có sáng đèn. Trương Mạn Đường cảm giác ban đêm thật là cô đơn, trái tim cậu đau quá, kim chủ hôm nay đi cùng người khác rồi.

Trương Mạn Đường nói tài xế cho cậu xuống cửa hàng tiện lợi ở gần nhà cậu, ngày hôm nay cậu vẫn chưa ăn gì cả, trong bụng cảm thấy hơi đói, cho nên mới tiến vào bên trong chọn mua một ly mì, rồi ngồi ở tại đó ăn luôn.

Quan hệ giữa cậu và Trương Dạng là kim chủ và diễn viên, sớm muộn gì cũng có ngày hắn sẽ chán cậu. Cậu cũng đã sớm biết kết quả như vậy nhưng lại không chịu chuẩn bị tâm lý thật kỹ, đến bây giờ đột nhiên bị vứt bỏ lại ngồi ở một bên u sầu, đúng là đáng đời cậu mà.

Trương Mạn Đường ngồi ở cửa hàng tiện lợi một chút thì đứng dậy ra về, khu nhà tập thể xuống cấp nơi cậu ở rất tối, hành lang cũng dài vô tận. Trương Mạn Đường sớm đã quen với nơi này, cho nên cứ như vậy bước đi ở trong đêm, đi lên tầng sáu thì đẩy cửa phòng tiến vào.

Nhìn căn phòng trống rỗng này, Trương Mạn Đường thở dài chua xót, đột nhiên cảm thấy thật cô đơn. Cậu mệt mỏi nằm xuống một góc nhà, cũng chẳng quản sàn nhà có bụi bẩn hay không nữa, co người, lặng lẽ rơi nước mắt.

Trương Dạng về nhà lúc gần 12 giờ, quản gia đi ra ngoài cửa đón hắn:

"Ông chủ đã về rồi"

Trương Dạng ừ một tiếng, nhìn phòng khách xung quanh một hồi lại hỏi:

"Tiểu Đường Tử về rồi sao?"

Quản gia gật đầu:

"Cậu Trương đã về nhà rồi, hôm nay tiểu thiếu gia chơi cùng cậu Trương rất vui vẻ"

Trương Dạng ừ một tiếng, đi vào trong tủ lạnh muốn lấy nước uống. Hôm nay hắn uống hơi nhiều một chút, cho nên bây giờ hơi khát. Trương Dạng tình cờ nhìn thấy trong tủ lạnh còn có một hộp nhựa đựng bánh ngọt, hắn mỉm cười lấy ra xem, tiện tay chọn một chiếc bánh trong hộp ăn thử. Bánh ngọt mềm mát, có vị ngọt thanh, ăn cũng khá ổn, xem ra tay nghề của cún con cũng không tệ.


trướctiếp