Lão Bà Kết Hôn Sao

Chương 84


trướctiếp

Ôn Ninh sững sờ trên sô pha.

"Tỷ tỷ?"

Thấy bóng lưng Cố Trì Khê đi vào phòng, nàng đứng dậy đuổi theo: "Vợ..."

Cạch!

Cánh cửa phòng không nhẹ không nặng mà đóng lại, khóa lại.

“Vợ…” Ôn Ninh bị chặn lại lo lắng gõ cửa, “Em sai rồi, vợ, không phải em muốn bị cậu ấy hôn, cậu ấy đột nhiên lao tới, em cũng phát ngốc..."

"Nhưng em đã từ chối cậu ấy rõ ràng rồi, sau đó cũng đã lâu không liên lạc với cậu ấy. Hôm nay cậu ấy đến tuyệt giao với em, em chỉ thở dài không có bạn nữa thôi, tuyệt đối không nghĩ đến những phương diện khác..."

"Em không nên giấu chị, em biết sai rồi."

"Vợ...tỷ tỷ..."

Ôn Ninh vừa gõ cửa vừa giải thích, nghe thấy bên trong không có động tĩnh gì, nàng cắn răng, hạ quyết tâm, giả vờ khóc lóc xin tha: “Vợ à, em thật sự biết sai rồi, quỳ trên bàn phím hay quỳ sầu riêng đều tùy chị định đoạt, đừng không để ý tới em được không--"

"Ô ô ô em quá khổ sở."

"Tỷ tỷ không cần em nữa..."

"Tỷ tỷ... Ninh Bảo của chị sắp khóc ngất rồi."

Nàng ngoài miệng nói nhưng trong mắt lại là ý cười, nghẹn đến hai gò má ửng đỏ.

Sau đó, cánh cửa mở ra.

Cố Trì Khê đứng ở sau cửa, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của nàng, trong lòng càng thêm mềm, còn chưa mở miệng nói chuyện, Ôn Ninh liền nhào vào trong ngực cô ôm trọn vẹn.

"Tỷ tỷ--"

Ôn Ninh hít vào một hơi, mũi cọ cọ, ôm lấy cô trong nháy mắt lại càng ủy khuất: “Em không nên giấu chị, vì ngày đó giúp chị giặt nội y, chị đừng giận."

"..."

"Chúng ta đều đã kết hôn, trong lòng trong mắt người trọng tình khinh bạn này đều là vợ, ai cũng đừng nghĩ đào góc tường của vợ em! Vợ nói một, em không nói hai, vợ kêu em đi hướng đông, em tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, vợ bảo cút ra ngoài quỳ bàn phím, em không đập bàn phím hỏng liền không đứng dậy.”

- - phụt.

Cố Trì Khê không nhịn được cười ra tiếng.

Cô ôm eo Ôn Ninh mang người vào phòng, "Không có giận."

"Ghen hả?"

"Cũng không ghen."

"Vậy là gì?"

“Không biết…” Cô thở dài, một tay vuốt ve tóc Ôn Ninh, “Ninh Bảo, kỳ thực ngay từ đầu chị có thể cảm nhận được tâm tư của Hà Du đối với em, cho nên chị vẫn luôn có địch ý với cô ấy, hiện tại em nói với chị chuyện này, chị cảm thấy... rất khó chịu. Cô ấy hoàn toàn không suy xét cảm xúc của em, cũng chọn cách giải quyết không thỏa đáng nhất. Cô ấy chỉ nghĩ đến chính mình khó chịu cùng khó khăn như thế nào, cô ấy đắm chìm trong bầu không khí thâm tình mà cô ấy tạo ra, sau đó làm tổn thương em."

Nguyên nhân rất phức tạp.

Trước khi kết hôn, Ninh Bảo có thể thích bất kỳ ai, yêu bất kỳ ai, đừng nói là ôm hôn, ngay cả lên giường cũng không liên quan đến cô.

Nhưng Hà Du yêu thầm lại lấy danh nghĩa bạn bè, đổ lỗi cho sự thiếu chủ động của chính mình trong việc "duy trì tình bạn", cưỡng hôn Ninh Bảo, ngược lại còn đổ lỗi cho việc giữ lại Ninh Bảo là "tàn nhẫn" và "trừng phạt".

Đằng sau cường hôn là tư duy logic của một tên cướp.

Nhân danh tình yêu mà làm tổn thương Ninh Bảo, còn khiến Ninh Bảo vì thế mà cảm thấy áy náy.

Loại người này……

Thực sự khiến cô ghê tởm.

Cô tức giận Hà Du, đau lòng Ninh Bảo, có lẽ là.một chút chấp niệm chiếm hữu đã quấy phá, một chút oán trách Ninh Bảo đã giấu cô.

Một hơi nói xong, Cố Trì Khê nhắm mắt lại, đem đầu Ôn Ninh áp vào ngực mình.

Ôn Ninh mím môi, trầm mặc hồi lâu mới nói: "Quên đi, đã tuyệt giao rồi, em cũng không muốn so đo nữa, ít nhất cũng từng là bạn, chuyện này cứ để qua đi..."

"Ừm."

“Vợ à, chị còn giận em không?” Nàng làm nũng.

Cố Trì Khê mở to mắt: "Em nói xem?"

"..."

Thật đúng là khó nói.

Nàng đã mất đi người bạn, không thể chọc vợ tức giận nữa, nếu không nàng sẽ thực sự là người cô đơn.

- Ục ục.

Bụng kêu lên.

Cố Trì Khê nhéo nhéo vành tai của nàng, hỏi: "Chưa ăn cơm sao?"

“…em còn không biết trời đã tối.” Ôn Ninh thấp giọng nói.

Tâm tình không tốt, nàng làm sao còn có sức lực đi lo cho cái bụng của mình, chuyện này cũng đủ làm nàng tiêu hóa rồi.

Cố Trì Khê đột nhiên hiểu ra, sắc mặt có chút khó coi, không để cho nàng nhìn thấy, buông tay nàng ra, nói: "Chị đi xem trong tủ lạnh có cái gì ăn, em đi tắm thay đồng phục đi."

“Không.” Ôn Ninh giữ cô lại, sợ lại bận rộn. "Ăn mì thôi được rồi, em không có khẩu vị lắm."

"Được, rất mau."

Trong tủ lạnh có rau và mì, Cố Trì Khê lấy một gói tôm đông lạnh, cắt nửa bát cà rốt thái hạt lựu, thêm mấy lát rau xanh, nấu một bát mì. Ôn Ninh tắm rửa sạch sẽ ngồi ăn ngon lành, cô đi tắm rửa, lúc đi ra Ôn Ninh đã ăn xong, cũng dọn dẹp bát đĩa xong.

Nàng đang lật qua album ảnh áo cưới của Cố Trì Khê trên sô pha.


trướctiếp