"Theo như thông tin chúng tôi thu nhận, thông tin bắt đầu từ toà soạn XXX,
với những bức hình không tốt về cậu Chu Sinh cùng lời lẽ khiếm nhã. Theo đó là toà soạn YY, toà soạn ZZ và nhà báo tự do XYZ cũng đăng báo sỉ
nhục danh dự và nhân phẩm của cậu ấy. Với những bằng chứng xác thực,
chúng tôi đã đệ đơn kiện lên Toà án Nhân dân và yêu cầu bồi thường.
Ngoài ra những toà soạn đăng bài bôi nhọ cũng đã có danh sách và trong
thời gian tới sẽ cùng công ty chúng tôi cùng hầu toà."
Hoắc Thâm ngừng một lát, nhìn tới Vương Đình. Vương Đình nhận được ra hiệu
liền búng tay với trợ lý đứng cạnh, màn chiếu cũng được khởi động và bắt đầu chiếu những hình ảnh lên.
"Những bằng chứng chứng minh cho sự trong sạch của Chu Sinh, thời gian qua
chúng tôi đã tìm kiếm và tổng kết lại, đồng thời gửi lên Toà án có thẩm
quyền điều tra, đảm bảo toàn bộ bằng chứng đều là thật, không hề trải
qua chỉnh sửa hay cắt ghép." Vương Đình nói. "Về thông tin việc cậu Chu
Sinh mua bán d*m trong môi trường giáo dục, đó là một lời buộc tội đáng
ghê tởm. Cậu Chu Sinh bị người hãm hại, nhân lúc kỳ phát tình bị kéo vào nhà kho. Chính vì điều này mà trên hồ sơ của cậu ấy xuất hiện vết nhơ
mang tên có tiền sử bị xâm hại tình dục. Mời quý vị theo dõi đoạn video
sau."
Màn chiếu chiếu lại đoạn video quay lại lúc Chu Sinh đi tới chỗ uống nước và trò chuyện cùng người mẹ kế.
"Nhìn mày hạnh phúc nhỉ?"
"Nhiều năm bị hành hạ như vậy, ai chẳng mong được hạnh phúc."
"Đáng ra ngay khi mày được sinh ra, tao phải giết mày mới phải. Thầy bói nói
không sai, mày chính là thứ hại cha khắc mẹ. Những ai có máu mủ ruột rà
với mày, đều bị mày khắc chết. Chu Sương, cũng bị mày hại nên mới bên bờ vực sống chết ở bệnh viện."
"Cô ta bị gì thì liên quan gì đến tôi chứ? Chẳng lẽ tôi còn sai người đi hại cô ta được chắc?"
"Ha, chưa đánh đã khai. Còn không phải mày hận Chu Sương năm trước thuê
người hãm hiếp mày sao? Hiện tại mày ở đây giả bộ ngây thơ, cũng không
biết đã bị vấy bẩn bao nhiêu rồi."
"Hãm hiếp? Người năm đó ra tay với tôi là hai mẹ con bà?"