Thật ra hôm nay tâm tình đoàn trưởng Trương vốn không tốt lắm.
Hôm nay là ngày 30 tháng 6, là ngày Bộ quân vụ phát tiền lương, từ sáng sớm đoàn trưởng Trương đã đến phòng kế toán, chuẩn bị lấy tiền lương của
các nhân viên trong văn phòng về, để mọi người được vui vẻ một phen.
Kết quả mới vừa đến đã gặp Bộ trưởng Triệu.
Bộ trưởng Triệu cũng là văn chức chính đoàn, quản lý cơ sở hạ tầng trong
quân đội, chẳng hạn như sửa nhà, xây dựng thiết bị huấn luyện, mấy thứ
này cần dùng tiền mua, bất cứ khi nào có nhu cầu đều phải xin bên tài
vụ.
Tính ra, nơi tiêu tiền nhiều nhất trong quân khu chính là chỗ Bộ trưởng Triệu và đoàn trưởng Trương, nhưng ngân sách bộ đội chỉ có
từng đó, tôi cầm thì anh liền không có, dưới loại tình huống này hai
người cơ bản mỗi lần gặp mặt đều cạnh tranh, ai nhìn ai cũng thấy không
vừa mắt.
Lần này đến lấy tiền lương, lại đối đầu. Chủ yếu là do việc mua ống nước lần trước.
Quân khu muốn lắp ống nước ngoài ruộng, chỗ ống đó đều là bộ đội đưa tiền đi mua, mua với số lượng lớn như vậy, dù bọn họ đã tiết kiệm chiều dài đến mức tối đa nhưng vẫn tốn không ít tiền.
Bộ trưởng Triệu vừa nhớ
tới số tiền bị tiêu ra ngoài liền đau lòng, trong lòng không ít lần
trách bọn họ, lúc này đụng phải lập tức nói ra.
Đoàn trưởng
Trương cũng giận sôi máu, nghe vậy liền nói∶ “Tiêu tiền thì làm sao,
chúng tôi tiêu tiền có thể giúp nâng cao sản lượng, cái này mới gọi là
chi tiêu hợp lý!”
“Chi tiêu hợp lý? Ông nói nâng cao sản lượng, vậy ông lấy ra đây cho tôi xem nào.”
“Hiện tại tôi lấy đâu ra cho ông xem, đã tới mùa thu hoạch đâu!”
Các đồng chí trong phòng kế toán đối với việc hai người họ cãi nhau đã tập
mãi thành quen, cũng không có cách nào cả, còn không phải vì không có
tiền nên cãi nhau sao, nhanh chóng đưa tiền lương để họ đi về là được,
đừng cãi nhau khiến nơi này không được bình yên.
Văn phòng hai
người không cùng một hướng, đoàn trưởng Trương cầm tiền liền đi mất,
nhưng vẫn nghẹn một bụng tức, vừa định nghĩ làm sao để phát tiết thì đột nhiên nhìn thấy ở cửa văn phòng có hai người đang chờ, đoàn trưởng
Trương đang chuẩn bị hỏi là có chuyện gì, giây tiếp theo bị nhét một
miếng thịt lợn to đùng vào lòng.
“Ông là đoàn trưởng Trương đúng không, tôi họ Ngô, là chủ quán ở trại chăn nuôi, hôm nay tôi cố ý đến đây cảm ơn ông!”
Đoàn trưởng Trương ngây ngốc, mắt dán lên miếng thịt lợn không rời, chỉ có
thể mời chủ quản Ngô vào văn phòng nói chuyện trước, để thịt lợn qua một bên một bên, sau khi nghe xong mới biết là chuyện gì.
“Anh nói
đồng chí Liễu quân khu chúng tôi giúp các anh nghĩ ra biện pháp thoát
nước?” Đoàn trưởng Trương nghĩ, có phải hay mình đã nghe nhầm rồi hay
không.
“Đúng vậy!” Chủ quản Ngô kích động nói, “Đồng chí Liễu
đúng là có tài năng, cô ấy mới nghe công nhân Chu Dũng bên tôi nói nói,
đã lập tức nghĩ ra phương pháp rồi, không những vậy còn vẽ được luôn cả
bản thiết kế!”
Ban đầu khi Chu Dũng tìm hắn, luôn miệng nói có phương pháp này có thể giải quyết vấn đề uống nước của gà vịt, hắn còn không tin, thẳng cho đến khi Chu Dũng truyền đạt lại lời của Liễu Tố Tố, chủ quản Ngô mới lập tức
kêu mọi người cùng nhau bàn bạc, phát hiện ra đúng là có hiệu quả.
Tuy không biết phương pháp mà chủ quản Ngô nói rốt cuộc là phương pháp gì,
nhưng lúc này đoàn trưởng Trương cũng không thể hỏi lại, ông lập tức
nói∶ “Vậy thì cũng dễ hiểu thôi, Tiểu Liễu là sinh viên đại học chuyên
khoa mà!”
“Cô ấy còn là sinh viên đại học à!” Chủ quản Ngô càng
kinh ngạc hơn, nhưng mà hắn không biết, việc làm hắn càng khiếp sợ còn ở phía sau.
Sau khi biết đồng chí Liễu là sinh viên đại học, hắn
còn tưởng cô là một chuyên gia đã lớn tuổi, kết quả là nhìn thấy một nữ
đồng chí tóc thắt bím, mặc áo sơ mi trắng, khuôn mặt xinh xắn bước vào,
đoàn trưởng Trương giới thiệu∶ “Người này chính là đồng chí Liễu Tố Tố.”
Đây là đồng chí Liễu sao?!
Cằm chủ quản Ngô suýt nữa rớt xuống, người này cũng quá trẻ đi, hoàn toàn khác với những gì hắn tưởng tượng!
Liễu Tố Tố cười nói∶ “Chủ quản Ngô khách khí rồi, tôi đã là nương của bốn đứa nhỏ rồi đấy.”
Liễu Tố Tố trả lời mới khiến chủ quản Ngô phát hiện, vừa rồi hắn kinh ngạc
đến mức đem lời trong lòng nói ra, vội nói với cô∶ “Thật sự là nhìn
không ra đó, đồng chí Liễu là thành phố người nào, nói không chừng chúng ta còn rất gần nhau đó?”
Ngụ ý chính là chỉ có người thành phố
mới có loại năng lực này, Liễu Tố Tố biết chủ quản Ngô nói như vậy không phải vì hắn có thành kiến, vì dù sao trong mắt phần lớn người hiện tại, người thành phố sẽ có tiền đồ hơn so người dưới quê, nhưng những lời
này vẫn khiến cô thấy hơi chói tai.
“Tôi sống ở quê, nếu không phải lớn lên ở nông thôn, cũng sẽ không biết rõ ràng vậy đâu.”
Chủ quản Ngô sửng sốt, sau đó hiểu ra∶ “Đúng, đồng chí Tiểu Liễu nói rất đúng!”
Liễu Tố Tố thấy chủ quản Ngô đã tự mình đến đây, liền biết chuyện này hẳn là thành công, chỉ là vì cô không nghĩ bên trại chăn nuôi sẽ hành động
nhanh như vậy cho nên còn chưa kịp nói với đoàn trưởng Trương chuyện
này, vừa lúc đoàn trưởng Trương cũng muốn hỏi cô, liền lấy cớ nói có
việc, dặn tiền trinh tiếp đãi họ.
Hai người đi qua một bên, Liễu Tố Tố hạ giọng nói∶ “Đoàn trưởng, ngài còn nhớ hầm biogas tôi nói lần trước không?”
Đoàn trưởng Trương hơi giật mình, lập tức hiểu ý∶ “Cho nên đây biện pháp cô nghĩ?!”
***
Khoảng thời gian trước ống nước đã lắp xong, mọi người đều được nghỉ ngơi một
thời gian. Rảnh rỗi khiến Liễu Tố Tố thấy hơi không thích ứng, cô nghĩ
nhân lúc nạn đói còn chưa tới thì làm nhiều việc hơn một chút, tìm cơ
hội đề xuất ý tưởng hầm khí sinh học với đoàn trưởng Trương.
Đoàn trưởng Trương khác Trần Nam, ông đã từng nghe người ta nói, mấy thứ như phân, cành khô lá rụng sau khi xử lý làm thành phân bón rất có ích,
nhưng ông không biết nó gọi là khí sinh học.
Lúc ấy Liễu Tố Tố
nói xong, đoàn trưởng Trương lập tức đồng ý, ông hiểu rõ, muốn nâng cao
sản lượng lương thực, ánh sáng và nước còn chưa đủ, phân bón cũng rất
quan trọng, hơn nữa nếu phương pháp này hữu dụng, quân khu có thể tiết
kiệm được một khoản lớn tiền mua phân hóa học.
“Nhưng mà việc này có thể sẽ không dễ dàng như việc ống nước, Tiểu Liễu cô có chắc chắn nó sẽ có hiệu quả không?”
Lúc ấy hệ thống tưới nước được phê duyệt nhanh là vì Liễu Tố Tố đã thử
nghiệm ngoài ruộng nhà mình trước, có ví dụ minh hoạ ở kia, ai cũng biết là tốt hay xấu. Nhưng hiện tại dân chúng nghèo, quốc gia cũng không có
tiền, ngân sách quân đội lại vô cùng khan hiếm, nếu không thể chứng minh hầm biogas thật sự hữu dụng, dù đoàn trưởng Trương có vỗ ngực đảm bảo
cũng không được mọi người đồng ý.
Liễu Tố Tố thành thật lắc đầu∶
“Tôi không xác định được hiệu quả sẽ thế nào, cho nên chúng ta cũng chỉ
có thể thử nghiệm trước một chút. ”
Đoàn trưởng Trương hỏi cô
muốn thí nghiệm thế nào, Liễu Tố Tố lúc ấy cũng không rõ ràng lắm, nhưng bây giờ cô có thể gật đầu nói∶ “Tôi muốn thử nghiệm với phân trại chăn
nuôi xem hiệu quả thế nào...”
Cô đem tính toán của mình nói từ
đầu tới đuôi, đoàn trưởng Trương vỗ tay∶ “Được lắm! Như vậy thì được,
việc này không nên chậm trễ, giờ chúng ta đi nói với chủ quản Ngô chủ
thôi.”
Chủ quản Ngô chủ sau khi biết bọn họ muốn phân, nghĩ nghĩ rồi nói∶
“Đây cũng không phải là việc gì khó.” Trại chăn nuôi nhiều gà vịt heo, đất
trồng lại không nhiều, dùng làm phân bón cũng không cần nhiều như vậy.
Chỉ là, “Tôi cũng muốn hỏi một chút, tan tầm đồng chí Liễu có thể đến chỗ chúng tôi hỗ trợ một chút được không?”
Đây cũng là mục đích chính mà bọn họ đến lần này.
Lúc khởi công cần thật cẩn thận, nếu để xảy ra sai lầm sẽ phải làm lại từ đầu.
“Đồng chí Liễu yên tâm, sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu, hơn nữa cô đến
hỗ trợ, chúng tôi khẳng định sẽ có báo đáp.” Chủ quản Ngô nói.
Liễu Tố Tố không có gì phải phản đối, dù sao hầm biogas còn cần một đoạn
thời gian nữa, bên văn phòng cũng không có việc gì, cô chỉ cần đến trại
chăn nuôi trông coi mà thôi, cũng không cần lúc nào cũng phải ở đó, liền gật đầu.
Lúc này đoàn trưởng Trương mới đáp ứng.
Chủ quản Ngô chủ quản nhẹ nhàng thở phào, cùng Chu Dũng trở về chuẩn bị, đoàn
trưởng Trương bảo hắn cầm thịt đi, chủ quản Ngô vội nói∶ “Thịt này mọi
người nhất định phải nhận lấy, đồng chí Liễu đã giúp chúng tôi một việc
lớn như vậy, nếu không nhận chúng tôi sẽ băn khoăn trong lòng!”
Trại chăn nuôi không phải quân khu, Liễu Tố Tố giúp bọn họ giải quyết vấn đề lớn, một chút thịt không tính là to tát. Hơn nữa hắn đâu bị lỗ, nếu
không có biện pháp của Liễu Tố Tố, dựa theo tính toán lúc trước thuê
thêm người, ít nhất cũng phải thuê hai người mới đủ, một tháng tiền
lương cũng phải mất 10 mấy đồng đi? Hai người chính là hơn 20 đồng, làm
một năm mất 300 đồng, đừng nói là thịt lợn, cả con lợn cũng mua được
rồi! Hiện tại chỉ là cầm mười mấy cân thịt lại đây, không đáng kể chút
nào.
Chủ quản Ngô nhất định phải đưa, đoàn trưởng Trương nghĩ
nghĩ, liền cười tủm tỉm nhận lấy, bảo Liễu Tố Tố tiễn bọn họ ra ngoài,
còn mình thì xách thịt đi tìm Chung sư trưởng.
Tuy trại chăn nuôi đưa thịt cho Liễu Tố Tố và ông, nhưng cũng phải công khai với bên ngoài mới được.
Sau khi Chung sư trưởng biết thịt này là tạ lễ, kinh ngạc nói∶ “Ông thật
đúng là tìm được kho báu mà, nếu sĩ quan hậu cần mà biết chắc tức chết
mất. Được rồi, mau mang về đi, hai người cũng vất vả, cầm thịt này bồi
bổ thân thể.”
Đoàn trưởng Trương biết sẽ là như thế này, đồng ý
rồi cầm thịt trở về, mới vừa lên cầu thang thì lại nhớ ra một việc, bèn
vòng ngược lại đến Bộ kiến trúc.
Tuy ông không chọc thể tức sĩ quan hậu cần, nhưng có thể chọc người khác mà.
“Đoàn trưởng Trương? Sao ngài lại tới đây?”
Công nhân Bộ kiến trúc nhìn thấy ông mí mắt liền nhảy dựng, ai mà không biết ông với Bộ trưởng Triệu không hợp nhau, ngày thường nhìn cũng không
nhìn bọn họ lấy một cái, hôm nay sao lại tới?
Đoàn trưởng Trương∶ “À, không có việc gì, tôi tới là muốn hỏi một chút, trưa nay Bộ trưởng Triệu ăn gì ấy nhỉ.”
Bộ trưởng Triệu ngồi trên bàn làm việc đầu đầy mờ mịt, hỏi tôi ăn gì? Tôi ăn gì thì liên quan gì đến họ Trương nhà ông?
Đang muốn hỏi lại ông định làm chuyện xấu gì, vừa nhấc mắt, liền một miếng thịt lợn 'phát sáng' trước mặt.
“Ông lấy đâu ra nhiều thịt như vậy?” Bộ trưởng Triệu nghi hoặc cực kỳ, “Ông đem phiếu thịt cả năm ra dùng?”
“Xem ông nói kìa, cần gì phiếu thịt chứ, là đồng chí Liễu Tố Tố văn phòng
chúng tôi, mấy ngày trước lúc đến trại chăn nuôi mua thịt, trùng hợp đã
giúp trại chăn nuôi một việc lớn. Sau đó người ta lập tức đến đưa quà
cảm ơn, là miếng thịt to đùng này này, nặng quá chừng, tôi sắp cầm không nổi nữa rồi!”
Bộ trưởng Triệu∶ “…”
Ông không cầm được thì đưa tôi cầm cho, tôi không chê nặng!
Thấy Bộ trưởng Triệu nghiến răng nghiến lợi, tâm tình đoàn trưởng Trương rất tốt∶ “Được rồi, tôi không hàn huyên với ông nữa, mọi người còn đang đợi tôi về chia thịt, có duyên gặp lại nha!”
Gặp lại?
Cả đời này tôi cũng không muốn gặp lại ông!
Bộ trưởng Triệu tức giận vô cùng, quay đầu lại thấy những người khác đều
đứng lên, không tự chủ được nhìn chằm chằm vào miếng thịt kia, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.
“Mau thu lại! Nước dãi sắp chảy hết ra rồi!”
Bộ trưởng Triệu gõ gõ cái bàn, mọi người lúc này mới hồi thần, cười cười∶
“Bộ trưởng, ngài nói xem đồng chí Liễu có thể giúp trại chăn nuôi việc
gì nhỉ, thế mà có thể được miếng thịt lớn như vậy!”
“Đúng rồi, nếu không chúng ta cũng đến trại chăn nuôi thử xem, biết đâu cũng có cơ hội thì sao!”
“Tỉnh táo lại đi, Trương Kiến Quốc nói đồng chí Liễu kia chính là sinh viên
đại học đấy, ngay cả ống nước cũng là ý tưởng của cô ấy, nếu không có
chút tài năng, có thể được người bên trại chăn nuôi nhìn trúng sao?”
Vừa nói xong, trong lòng Bộ trưởng Triệu càng chua xót. Rốt cuộc Trương
Kiến Quốc kia có cái vận cứt chó gì, mấy hạt giống tốt đều bị ông ta đào đi mất!
Sao lúc ấy mình không đi tranh thủ một chút! Bộ trưởng Triệu hối hận không kịp.
Mà bên kia, đoàn trưởng Trương vui rạo rực một hồi liền đem thịt giao cho
Liễu Tố Tố, nói bên phía Chung sư trưởng ông đã thông báo, miếng thịt
này cô làm gì thì làm, không cần sung công.
Liễu Tố Tố cười nói∶ “Vậy chúng ta cùng nhau chia đi ạ?”
Mọi người trong văn phòng kinh ngạc nhìn cô, đoàn trưởng Trương vội nói∶
“Không cần, bọn họ đều ở một mình, ăn thịt cái gì, cô cứ mang về đi,
trong nhà nhiều trẻ con, không ăn ngon một chút sao mà lớn?”
Nếu
cô là người bình thường, cầm hết về cũng chẳng sao, nhưng giờ cô là nhân viên trong văn phòng, không thể nào không chú ý tới mối quan hệ với các đồng nghiệp, hơn nữa từ lúc cô tới làm đến nay, mọi người đều rất tốt,
Liễu Tố Tố không muốn làm ra chuyện ích kỷ như vậy.
“Không sao
đâu, người lớn cũng cần bồi dưỡng chứ, hơn nữa trời đang nóng thế này,
thịt cũng không để lâu được, còn không bằng chia ra mọi người cùng vui.”
Liễu Tố Tố vừa dứt lời, mọi người lập tức hoan hô∶
“Cảm ơn đồng chí Liễu!”
“Còn gọi là đồng chí Liễu nữa, quá khách khí rồi, hiện tại chị Tố Tố chia thịt cho chúng ta ăn, đó chính là ơn 'tái sinh'!”
“Không sai, cảm ơn chị Tố Tố, về sau có gì cần hỗ trợ, chị cứ nói một tiếng, lên núi đao xuống biển lửa em cũng không chối từ!”
Liễu Tố Tố dở khóc dở cười, một chút thịt đã khiến mọi người vui vẻ thế này, đúng là không thể tưởng được. Cũng chỉ có ở niên đại này, chân thành
mới có thể gặt hái được thứ tình cảm thuần khiết như vậy.
Chủ
quản Ngô đưa đến 15 cân thịt, tuy mọi người đều thèm thịt nhưng vẫn có
chừng mực, một người nhiều nhất chỉ lấy 1 cân, Liễu Tố Tố lại đưa đoàn
trưởng Trương 2 cân, cuối cùng còn dư lại 8-9 cân, chỉ có thể mang tất
cả về.
Cầm một miếng thịt lớn quá lộ liễu, nếu cứ như vậy mà
nghênh ngang trở về, phỏng chừng về đến nhà cũng chẳng còn gì, Liễu Tố
Tố tìm Đoàn trưởng Trương xin mấy tờ báo, gói kín lại rồi ôm về nhà.