Lý Ý nói lời thấm thía khuyên Lăng Vi phải kín đáo một chút, sau đó lại
cảm thấy đề tài này hình như có hơi nặng nề, vì thế suy nghĩ rồi nói:
“Kỳ thật chiếc váy này cũng khá xinh đẹp, rất thích hợp với em.”
Lăng Vi dở khóc dở cười, nhưng cũng không có biện giải, váy này là do mẹ Tạ
kêu cô mặc, cô cũng không thể công khai bản tính thích diễn của mẹ Tạ ra trước mặt người khác, vì thế hào phóng trả lời: “Cảm ơn, em cũng cảm
thấy không tồi, đặc biệt là trái cầu lông xù trên làn váy, nhìn có chút
manh.”
Lý Ý:……
Bầu không không khí một lần nữa rơi vào tình trạng vô cùng xấu hổ.
Mẹ Tạ biết Lý Ý tới nói chuyện của chương trình thực tế liền vội vàng tự
mình ra nghênh đón, cùng với Lăng Vi dẫn Lý Ý tiến vào phòng khách, Lý Ý được yêu thích mà sợ, câu nệ đến mức chỉ dám ngồi nửa cái mông ở trên
sô pha.
Mẹ Tạ phân phó lão Nghiêm pha loại trà mới tốt nhất đưa
lên, theo sau rất thân thiện nói chuyện với Lý Ý, “Nghe nói lần này sẽ ở bờ biển, tôi đã chuẩn bị cho Tử Du mấy rương hành lý lớn, không biết có đủ dùng hay không?”
Lý Ý nói: “Phần đầu tiên quay một tuần, chủ yếu là gặp đoàn đội và khách quý không quen thuộc, yêu cầu phải giao
lưu nhiều, cho nên thời gian dự tính sẽ dài hơn một chút, có chuyên gia
phụ trách hậu cần, có bỏ sót cái gì cũng có thể bổ sung ở bên kia, bà Tạ không cần quá lo lắng.”
Lăng Vi không có xen mồm, chỉ ở một bên cẩn thận quan sát mẹ Tạ, thật sự lo lắng bà đột nhiên lên cơn nghiện
diễn, trực tiếp biểu diễn với Lý Ý.
Cũng may mẹ Tạ vẫn biết đúng mực, chỉ thấy bà thở dài nói: “Lần đầu tiên Tử Du rời nhà đi lâu
như vậy, tôi đúng là có chút không yên tâm, nếu có thể tự mình đi nhìn
thì tốt rồi.”
Lăng Vi:……
Dì à, ngài rất muốn ra mắt (debut) sao?!
Lý Ý cười gượng hai tiếng, nói: “Tôi đều đã xem qua nhiệm vụ được sắp xếp
trong tiết mục rồi, không có vấn đề gì lớn, cũng không có nguy hiểm, chỉ là đi thể nghiệm cuộc sống mới lạ mà thôi, mặc dù là chương trình thực
tế, nhưng cũng có kịch bản, cho nên xin ngài cứ yên tâm.”
Lăng
Vi vừa nghe đến hai chữ kịch bản liền hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp lời nói:
“Dì à dì yên tâm đi, con sẽ chiếu cố Tử Du thật tốt.”
Lúc này mẹ Tạ mới nói: “Có Tiểu Vi, dì đương nhiên yên tâm.”
Lý Ý lại nói với bọn họ một vài chi tiết, Lăng Vi và mẹ Tạ đều lắng nghe rất nghiêm túc.
“Còn có chuyện này.” Lý Ý do dự một chút rồi nói với Lăng Vi: “Bởi vì lần
này em cộng sự với Tử Du, quan hệ của hai người tương đối đặc biệt, về
sau có lẽ sẽ có vài đề tài đề cập đến Ngài Tạ, chị muốn hỏi ý kiến của
hai người trước, quan hệ của em và ngài Tạ……”
Lúc trước Lăng Vi
cũng đã nghĩ tới vấn đề này rồi, theo lý thuyết, cô và Tạ Thanh Nghiên
đã ký hiệp nghị, vào thời điểm tất yếu có thể thừa nhận với bên ngoài
hai người đang yêu nhau, nhưng bây giờ tình cảm của cô đã có chút thay
đổi, đối diện với vấn đề này, đương nhiên cách làm cũng sẽ thay đổi
theo.
Không đợi Lăng Vi trả lời, đúng lúc ở bên ngoài đại sảnh
vang lên giọng của Tạ Thanh Nghiên, lại thấy anh thong thả ung dung vừa
đi vào vừa nói: “Quan hệ của chúng tôi có chỗ nào không thể cho người ta biết sao.”
Mọi người nghe thấy giọng của anh, đương nhiên đều
sẽ quay đầu lại nhìn anh, đây là lần đầu tiên Lý Ý tiếp xúc gần gũi với
vị con trời tinh anh trong thương giới này, khẩn trương đến mức quên lên cả cách hít thở, vội vàng đứng lên, giống học sinh tiểu học đứng nghiêm nói: “Ngài Tạ chào anh.”
Ngài Tạ ở trước mặt người khác luôn là bộ dáng quân tử khiêm tốn, phong độ nhẹ nhàng, anh hiền hoà gật đầu với Lý Ý, nói: “Mời ngồi.”
Lý Ý giống như một người máy bị gắn nút
điều khiển từ xa, sau khi nhận được mệnh lệnh liền vội vàng ngồi xuống,
một giây cũng không do dự.
Tạ Thanh Nghiên nhẹ nhàng thong thả ngồi
xuống bên cạnh Lăng Vi, bàn tay rất tự nhiên mà đặt lên eo cô, thân mật
nói, “Sao không đợi anh xuống cùng.”
“Không phải anh buồn ngủ sao?” Lăng Vi nói.
“Không có em sao anh ngủ được?” Anh hỏi lại.
Mọi người:……
Lăng Vi trợn trắng mắt, hoá ra ba mươi năm trước ba Tạ chưa từng ngủ luôn sao? Bởi vì cô đâu có ở bên cạnh!
Mẹ Tạ sợ bọn họ lại không ngừng dính nhau, lập tức vô tình ngắt lời nói: “Vẫn nên nói chính sự trước đi.”
Lăng Vi nghĩ nghĩ, quay đầu lại hỏi Lý Ý, “Chị Lý thấy chuyện này thế nào?”
Lý Ý dưới cái nhìn của mọi người, cảm thấy áp lực lớn như núi, trộm nhìn
bốn phía một cái, thình lình phát hiện Tạ tổng tài lại đang lén thưởng
thức nhúm lông trên váy Lăng Vi, cô ấy sợ tới mức thu hồi tầm mắt lại,
sau khi tổ chức lại ngôn ngữ một chút, mới nói: “Tôi cảm thấy việc này
không nên làm quá phô trương, Tiểu Vi mới ra mắt không lâu, vẫn không
nên công khai chuyện yêu đương quá sớm, nhưng mà, nếu Tạ tổng đã kiên
trì, tôi cũng sẽ nghĩ đường khác để dẫn dắt dư luận.”
Tạ Thanh Nghiên vừa lòng gật đầu nói: “Cô Lý quả nhiên là một người tài ba, có cô ở bên cạnh Tiểu Vi, tôi rất yên tâm.”
Lăng Vi không để Tạ Thanh Nghiên tiếp tục nói nữa, cô nói với Lý Ý, “Chị Lý, cứ dựa theo ý chị mà làm đi, quan hệ của em và anh ấy không đến lúc bất đắc dĩ thì vẫn đừng nên công khai.”
Lý Ý tán thưởng gật đầu
nói: “Kỳ thật cũng không cần cố tình lảng tránh, Ngài Tạ là ba của Tử
Du, mà trong tiết mục em là mẹ của Tử Du, có liên hệ như thế này, quan
hệ của hai người gần gũi một chút cũng không có gì đáng trách.”
Ý là không cần thẳng thắn chối bỏ quan hệ của hai người, sau này cũng có
thể lấy thân phận bạn bè xuất hiện ở trước mắt công chúng, từ điểm đó có thể nhìn ra, Lý Ý cũng là một người có tâm tư kín đáo, suy xét chu
toàn.
“Hai ngày sau, đoàn phim sẽ phái người tới quay thử, mọi người thấy nên quay ở khách sạn hay là trực tiếp quay ở nhà?” Lý Ý hỏi.
Lăng Vi: “Khách sạn!”
Mẹ Tạ: “Trong nhà!”
Lý Ý:……
Rốt cuộc nghe ai đây?
Lý Ý theo bản năng nhìn về phía Tạ Thanh Nghiên, phát hiện anh vẫn đang
thưởng thức nhúm lông kia, không biết cứ tiếp tục chơi như vậy, nhúm
lông kia có thể rớt xuống hay không.
Phát hiện Lý Ý đang nhìn anh, Tạ Thanh Nghiên lộ ra nụ cười thong dong, giải quyết dứt khoát nói: “Làm trong nhà đi.”
Lăng Vi:……
Hai mắt mẹ Tạ sáng lên, thoạt nhìn như rất vui vẻ.
Hai ngày sau, tổ làm phim《 Mẹ cố lên! 》 cử ra đoàn đội tinh anh nhất tới
biệt thự lưng chừng núi của Tạ gia quay tư liệu sống, tổng đạo diễn của
tiết mục cũng đi theo.
Sau khi Tạ Thanh Nghiên đi công tác trở
về, Lăng Vi liền đi theo anh rời khỏi Tạ gia vào ở khách sạn, thành công tránh khỏi Tạ gia hai ngày, thẳng đến buổi quay hôm nay, cô mới được Tạ Thanh Nghiên đón lên trên núi.
Xe chạy thẳng lên trên núi, Lăng Vi kỳ quái liếc nhìn Tạ Thanh Nghiên ở bên cạnh, cô không rõ vì sao ông chủ lớn như anh muốn tham gia vào loại náo nhiệt này, “Sao anh có thời
gian rảnh tới đây vậy?”
“Hôm nay tương đối rảnh.” Anh đổi một tư thế ngồi thoải mái, nhẹ nhàng như không đáp lời.
Mà lúc anh nói lời này, tòa nhà của tập đoàn Tạ thị ở trung tâm thành phố
xa xôi, thư ký Đỗ đang bận đến bạc đầu, đối mặt với giám đốc của các
công ty con, cây bút trên tay bút cũng sắp bị anh ta bẻ gãy, “Chủ tịch
không có ở đây, buổi họp hôm nay hủy bỏ! Cái gì? Tôi cũng không biết anh ấy ở đâu, hôm nay anh ấy căn bản không mở điện thoại!”
……
Lăng Vi đương nhiên không biết ông chủ Tạ nói tương đối rảnh kỳ thật là bởi
vì đang bỏ bê công việc, còn tưởng rằng anh thật sự thực rảnh, cho nên
mới trở về tìm trò tiêu khiển.
Khi hai người chạy tới Tạ gia, mẹ Tạ đã cử lão Nghiêm và A Tuệ ra chiêu đãi nhân viên của tổ làm phim,
trường hợp này đúng là vô cùng náo nhiệt.
“Tử Du lên TV, vì sao dì lại hưng phấn quá vậy?” Lăng Vi khó hiểu hỏi ông chủ Tạ.
“Có lẽ bà cảm thấy mình cũng có thể lên TV ké.” Tạ Thanh Nghiên quả nhiên
là con ruột của mẹ Tạ, chỉ một câu nói đã bóc trần tâm tư của mẹ Tạ.
Lăng Vi bừng tỉnh hiểu rõ, xem ra mẹ Tạ thật sự rất muốn ra mắt!
Lúc này, nhiếp ảnh gia đang khiêng máy quay phim bận rộn quay tư liệu sống ở trong sân, trên sân cỏ ở trong vườn đã bày ra một cái bàn màu trắng
hình chữ nhật, trên bàn đặt các loại trái cây điểm tâm, còn có trà cụ
được tạo hình tinh xảo, toàn bộ khung ảnh đều vô cùng hoàn mỹ.
Lăng Vi suy đoán, cái này đoán chừng là muốn quay lại cảnh tượng bọn họ ăn điểm tâm sáng đây mà.
Không đợi bọn họ đến gần, cô đã nghe mẹ Tạ bế Tử Du ngồi xuống, sau đó lại
quay đầu lại nói với đạo diễn, “Sườn mặt bên này của tôi tương đối ăn
hình, các người quay bên này đi.”
“Bà chủ, góc độ này rất vừa vặn, bối cảnh cũng rất hoàn mỹ.” Tổng đạo diễn nói.
“Vậy ông cảm thấy hôm nay tôi mặc cái váy này thích hợp với khung cảnh này không? Có cần đi thay bộ khác hay không?”
“Không cần không cần, chiếc sườn xám này của ngài vô cùng xinh đẹp, có thể tôn lên khí chất cao quý của ngài.”
Không quá vài giây, mẹ Tạ lại nói: “Lão Nghiêm, bây giờ tôi không cần châm
trà, ông đừng ở đây nữa, ông cản khung hình của tôi! A Tuệ, bà quá béo
rồi, dịch ra sau một chút!”
Lăng Vi đứng với đám người ở bên ngoài trợn mắt há hốc mồm, nghĩ thầm: Cái này chắc là tiết mục 《 Bà nội cố lên! 》 rồi!