Người phụ nữ kia hơi hơi dùng sức nắm lại tay cô, rồi mới buông ra.
Kế tiếp lại chào hỏi, hàn huyên lẫn nhau với dăm ba người, Tiểu Viên đều
là treo nụ cười máy móc mà tiến hành, tâm trí của cô đã bị người phụ nữ
bên cạnh khóa giữ.
Đây là lần đầu tiên các cô chạm mặt ở bên ngoài, mặt đối mặt nhìn đối phương tầm gần.
Vĩ Trang mặc áo sơ-mi tơ tằm màu vàng kem, dưới ánh đèn hiện lên vẻ rực rỡ đẹp đẽ, cùng nhau tôn lên làn da trắng sứ của người kia, quả thực làm
người ta không rời mắt được.
Người ấy so với bức tranh vừa rồi cô nhìn thấy còn muốn có sức hấp dẫn hơn, cũng phải rung động lòng người
hơn. Mà người ấy chỉ đứng ở bên cạnh mình, nơi đông người mà đứng bên
cạnh mình, tay cô chỉ cần vươn qua đến là liền có thể dắt lấy người phụ
nữ kia.
Tiểu Viên đã thầm hít sâu đến mấy hơi, ổn định lại nhịp
tim nhảy bang bang loạn xạ. Qua tầm ngoài khóe mắt, cô ngó thấy tầm mắt
Vu Ngọc vẫn luôn ném đến bên cạnh cô không rời, phảng phất như cô ta như có tựa không mà nhìn quét qua nơi cô với Vĩ Trang, ánh mắt của cô đành
phải nhìn thẳng vào người thuyết trình ở đằng trước.
Người thuyết trình trông khác biệt mà chuyên nghiệp, mang bao tay trắng tinh, đang
triển lãm một chiếc đồng hồ đeo tay với mấy người bọn họ, nghe nói đây
là cái mà nhà họ Vu mượn tới.
Đồng hồ đeo tay Grandmaster Chime
Patek Philippe 5175 (*), nghe nói đây là một trong những chiếc đồng hồ
đeo tay với mặt tinh xảo lắm kiểu chi tiết phức tạp nhất mà nhà Patek
Philippe nổi tiếng lẫy lừng kia chế tạo cho đến nay. Độ dày 16.1 mm,
đường kính 47.4 mm, có đủ điểm chuông lớn nhỏ (**), bộ lặp phút
(tạo ra ba âm thanh khác nhau, để phân biệt giờ, 1/4 giờ và phút), hẹn giờ báo thức, lịch vạn niên tức thời
(tất cả các màn hình lịch thay đổi cùng một lúc), loại chức năng hiển thị hai múi giờ, hai mặt có thể xoay lật để đeo.
(*) Grandmaster Chime là chiếc đồng hồ phức tạp nhất Patek Philippe từng
tạo ra. Nhân dịp 175 năm lễ thành lập Patek Philippe, công ty đã ra mắt
một sản phẩm mới Grandmaster Chime Ref. 5175 – một tuyệt tác không thể
so sánh với bất cứ tác phẩm nào trước đây. Đây là chiếc đồng hồ hai mặt
đầu tiên từng được Patek Philippe trình làng, cho phép người dùng có thể tùy ý chọn mặt số để sử dụng, bao gồm ít nhất 20 tính năng. (tổng hợp)(**) tức Grande Sonnerie và Petite Sonnerie, hai tính năng phức tạp bậc nhất trên đồng hồ cơ khí, là hoạt động hoàn toàn tự động: Petite Sonnerie sẽ điểm chuông từng giờ chẵn, còn Grande Sonnerie sẽ điểm chuông mỗi giờ,
và mỗi 15 phút lẻ. Ví dụ: vào lúc 7 giờ thì cả Grande Sonnerie và Petite Sonnerie đều điểm chuông, nhưng 7 giờ 15 thì chỉ có Grande Sonnerie
điểm chuông mà thôi. (tổng hợp)Vỏ đồng hồ vàng hồng chạm
khắc hoa văn phù điêu vòng nguyệt quế, có nhãn hiệu kỷ niệm tròn 175
năm, bên sườn chạm trổ chữ khắc cùng biểu tượng liên quan, thủ công cực
kỳ tinh xảo đẹp đẽ tỉ mỉ, có một luồng sức mạnh dừng lại không gian, du
hành xuyên thời gian và không gian
(xuyên không).
Khi
người thuyết trình lật chuyển, tiếng chuông báo trong trẻo truyền đến,
nghe vào tai hết sức du dương, ngay cả Tiểu Viên, người hiểu biết lơ mơ
nghe được cũng dần dần đã bị thu hút vào.
"Nghiên cứu phát triển, chế tác cùng lắp ráp của đồng hồ đeo tay này đã tiêu tốn khoảng thời
gian hơn 100,000 giờ đồng hồ, trong đó chỉ riêng chế tạo xử lý bộ chuyển động thì đã chiếm hết gần 60,000 giờ đồng hồ. Mỗi bộ máy
(đồng hồ) từ 1,366 cái linh kiện cấu thành, mỗi cái vỏ đồng hồ còn gồm có 214 cái linh kiện bộ phận độc lập, chế tạo không dễ, toàn thế giới chỉ có bảy
cái." Người thuyết trình đặt ở giá trưng bày đặc biệt, tiến hành xoay
tròn 360 độ triển lãm, lộng lẫy đến mức làm người ta không dời mắt được.
Cả thế giới chỉ có bảy cái, trong đó một cái đã để lại cho viện bảo tàng
của Patek Philippe cất giữ, rồi chừa lại sáu cái ở thị trường. Nhưng mà
cỡ này, cho dù có năng lực thì cũng cần duyên phận mới có thể vào tay.
"Tôi nhớ hồi mấy năm trước, là sếp Vĩ đã giành đi một chiếc." Vu Kiến Bang cười nói.
Vĩ Trang hơi hơi cong cong khóe môi, không thừa nhận cũng không phủ nhận,
ngược lại nghiêng mặt sơ sơ nhìn Tiểu Viên, hỏi cô: "Cô thích sao?"
Tiểu Viên thầm bị hù giật thót, người này hỏi mình thích hay không thích làm chi?
Vĩ Trang vừa hỏi này, thì ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều tập trung đến trên mặt cô, sắp đốt cháy khét cô rồi. Cô lúng ta lúng túng trả lời:
"Rất, rất xinh đẹp."
Lời đáp này giống như trống đánh xuôi kèn
thổi ngược, may mà Vĩ Trang có vẻ như cũng chỉ là thuận miệng chợt hỏi, ừ một tiếng rồi chẳng nói chuyện với cô nữa.
Vu Kiến Bang đã mời Vĩ Trang đi phòng khác xem hàng triển lãm khác mất
rồi, trước khi đi đã gửi cho bà nhà mình một ánh mắt. Bà vợ ông ta hiểu
được, bèn đã tiến lên bắt đầu trò chuyện với Tiểu Viên.
Tiểu Viên chỉ kịp bắt được một chút ánh nhìn qua khóe mắt của Vĩ Trang.
"Cô Hướng à, cô nhất định phải để lại một chữ ký cho tôi đấy," Đôi mắt của
bà Vu rất giống với con gái của bà ấy, mặc nguyên một bộ Chanel màu
trắng, đoan trang cao quý đến giống quý bà xã hội thượng lưu miêu tả
trong tiểu thuyết.
Bà ấy nhận lấy poster cùng bút của người bên cạnh đưa qua, rồi trình tới trước mặt Tiểu Viên với vẻ khẩn thiết.
Còn đúng là poster cá nhân của Lương Tịch, xem ra Vu Ngọc chả nói xạo, bà
Vu quả nhiên là người từng đu 《 Cung đình thâm sâu 》. Thịnh tình thật
khó chối từ, cô chỉ có thể tiếp nhận tới, rồi ký tên của mình.
"Tiểu Viên, cô từng quen biết trước với sếp Vĩ à?" Vu Ngọc ở bên cạnh cười hỏi, ánh mắt hơi sâu.
Tiểu Viên lại có cảm giác khó chịu kiểu bị hồ ly nhìn lom lom vào. Cô hơi im im, sau đó nói: "Tôi có mấy bộ tác phẩm, đều là những cái Đồng Hoa đầu
tư sản xuất."
Bà Vu cười: "Hôm nay thật sự là vui mừng bất ngờ
quá rồi, đây chính là lần đầu tiên sếp Vĩ nể mặt nhận lời tới đấy. Tôi
không quá quen thuộc với cô ấy, có điều xem ra thì cô ấy cũng còn rất
thích cô Hướng đây......"
Tiểu Viên hơi vén tóc, khẽ cười, đứng đắn mà nói: "Chắc là có vài người trời sinh thì khá là dễ có duyên trong mắt đi......"
Vu Ngọc nghe vậy thì thoáng nhướng mày.
Bà Vu cười lên: "Thế thì chả trách ánh mắt đầu tiên tôi nhìn thấy cô liền
rất thích đấy, nào nào nào, chúng ta thêm WeChat cái đi?"
Nụ cười của Tiểu Viên thoáng cứng đờ, hai mẹ con này một điểm thừa đây cũng hết sức tương tự. Cô đang muốn lái đề tài đi, thì đã có người giúp cô rồi.
"Bác gái, chị tiểu Ngọc, mọi người ở đây à?" Giọng nữ âm sắc hơi ỏn ẻn hướng đến gần họ.
Tiểu Viên đưa mắt lên nhìn tới, đi đến là một người đẹp không vừa, chân dài
mặc váy đỏ, mặt đẹp dáng ngon, chiều cao đủ để hơn nửa cái đầu so với
tất cả mọi người ở đây.
Tiểu Viên cảm thấy khi cô gái kia đến gần thì đã nhìn mình đánh giá một vòng, từ trên xuống dưới, ánh mắt có hàm ý khá nồng đậm. Vu Ngọc thấy cô nàng xuất hiện thì sắc mặt đều thay đổi:
"...... em đến rồi?"