Một chiếc xe hơi đang di chuyển trong con đường vắng vẻ và tĩnh lặng, sau đó liền ngừng trước cửa một căn biệt thự.
Hà bí thư bước xuống xe, sau đó được quản gia đưa vào bên trong. Biệt thự
gồm 3 tầng, tường trắng ngói đen, thiết kế theo phong cách Châu Âu, sân
vườn được thiết kế vô cùng xinh đẹp, cây cối đan xen, xanh ngắt tươi
tốt, làm người khác cảm thấy như bản thân đang đi dạo ở một thị trấn Bắc Âu,
Vòng qua rừng cây nhỏ, trước mắt Hà bí thư nhanh chóng rõ
ràng, phía bên biệt thự có một hồ nước, sóng nước bên trong gợn từng con sóng nhỏ, mấy con cái chép đỏ tươi bên trong đang vui sướng tuần tra
lãnh địa của chính mình. Bên cạnh hồ nước có bóng dáng một người đàn
ông, bộ dáng nhàn nhã đang thảy đồ ăn cho cá. Cá chép tụ trước mặt hắn
một đám, vồ vập ăn đồ ăn đang trôi nổi trên mặt nước.
Này nam tử chính là biệt thự chủ nhân, cũng là người mà Hà bí thư muốn bái phỏng hôm nay.
Bề ngoài người nam tử không đến 30, nhưng cả đầu lại bạc trắng, làm tuổi
tác của hắn có chút khó đoán nếu nhìn từ xa. Ngũ quan sắc bén, mày kiếm
mắt sáng, không khác gì một thanh kiếm sắc bén vừa tuốt ra khỏi vỏ.
Nhưng ông trời không ưu ái bất kì ai, có lẽ không cho tạo ra một thứ quá mức
hoàn mỹ, nên nam tử tuấn mỹ này lại đi đứng không tốt, chỉ có thể ngồi
xe lăn để di chuyển.
Tuy biết hắn đã lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều khiến Hà bí thư kinh hồn táng đảm. Cố gắng hít sâu một hơi, gom hết cản đảm mà bước lên, "Xin chào Diêm đạo, đã lâu không gặp, ngài còn
nhới tôi không?"
Nam tử nâng lên đôi mắt mà nhìn về phía phát ra
giọng nói. Thời điểm hai mắt giao nhau, Hà bí thư cảm thấy có ngọn gió
lạnh lướt qua sống lưng, bản thân không khác gì con thỏ nhỏ dưới cặp mắt của chim ưng, sắp thành món ăn của đối phương, vừa nhỏ bé lại vô cũng
đáng thương.
"Thiên Thế ảnh nghiệp Hà bí thư." Nam tử nâng lên
khóe môi, "Ngài chính là không có việc gì không đăng tam bảo điện. Hôm
nay lại đến tìm tôi hẳn là có chuyện quan trọng?"
Hà bí thư đang muốn mở miệng, nam tử lại nâng lên một ngón tay, ý bảo y đừng lên tiếng.
"Để tôi đoán xem, có phải vì 《 bạn không biết cái chết là gì》 đúng không?"
Hà bí thư hơi hơi kinh ngạc: "Ngài như thế nào biết?"
Y vẫn chưa nói gì, sao nam tử này lại biết được? Là có người mật báo
trước rồi hay sao? Hay là, hắn có khả năng đọc tâm người khác?
Nam tử vẫn bộ dạng nhàn tản, mà thả thức ăn cho cá.
"Trên mạng không phải dạo gần đây đều ồn ào chuyện này sao? Đạo diễn cùng
biên kịch đều từ chức tập thể. Hơn nữa Hà bí thư lại đích thân đến
đây... không phải vì bộ điện ảnh kia sao, chẳng lẽ rảnh rỗi đến thăm
người tàn tật là tôi?"
Hà bí thừ không khỏi cười gượng hai tiếng, trong lòng chỉ dám thầm nói, ai dám đem người trước mặt thành người tàn tật mà đối đãi chính là ngại mệnh mình quá dài hay sao?
Nam tử
này tên là Diêm Dục, là vị đạo diễn trẻ tuổi nổi danh nhất nước, ra mắt
đến nay chỉ quay đúng hai bộ điện ảnh, một bộ lấy đề tài văn nghệ nhưng
gom không ít giải thưởng lớn nhỏ trong ngoài nước, một bộ là phim thương mại nhưng lại đứng top 1 doanh thu phòng vé, có thể nói là truyền kì
trong giới thương nghiệp.
Diêm Dục là con trai út của tổng tài
Diêm Phong của tập đoàn Diêm thị, trong nhà đứng hàng thứ 4, phía trên
còn hai anh lớn và một chị. Nghe nói khi vừa sinh ra thân thể Diêm Dục
đã ốm yếu, một đầu tóc bạc trắng, từ nhỏ đã được đưa ra nước ngoài tĩnh
dưỡng. Cũng vì là con út, nên nhận được sự thương yêu, dù lớn lên là một phú nhị đại chơi bời lêu lỏng, không đụng vào tệ nạn xã hội thì cũng có thể an nhàn sống qua cả đời. Nhưng Diêm Dục vẫn có lí tưởng của bản
thân, sau khi tốt nghiệp cấp 3 đã thi vào học viện nghệ thuật, theo
ngành đạo diễn.
Nhưng Diêm Dục ở năm hai mươi tuổi đã có bước
ngoặc của chính mình. Khi Diêm Phong cùng hai người con lớn bị tai nạn
trên máy bay riêng của chính mình, tập đoàn Diêm thị lúc đó lập tức lâm
vào chuyện tranh đấu nội bộ. Vì thế Diêm Dục năm đó từ một sinh viên đã
trở về nước, dưới sự trợ giúp của chị gái là Diêm Xán ổn định tình thế,
phòng ngừa quyền lực rơi vào tay những chú bác họ hàng.
Cũng chính khi đó, mọi người mới biết được, Diêm Dục không chỉ là một phú nhị đại. Mà hắn...... Phi thường tà môn.
Về nước ngày đầu tiên, tham gia lễ tang, một thân thích trong Diêm gia có
mắt không tròng nhìn thái tử gia mà nhầm thành thái giám, lên tiếng chửi rủa nói thái tử gia là họ hàng nghèo dưới quê lên xin tiền. Sau đó vài
ngày, người họ hàng kia cứ thế đi bộ mà bị mèo cào đến đui cả mắt.
Về nước ngày thứ ba, xe lăn của Diêm Dục bị kẻ khác động tay, khiến hắn
ngã bị thương. Thời điểm hắn nằm việna, thì một vị thúc thúc trong Diêm
gia chết đuối trên song Lục Giang. Cảnh sát khám nghiệm tử thi và hiện
trường cùng camera theo dõi thì phát hiện, người đó đang câu cá thì tự
trượt chân. Nhưng tà môn chính là nước bờ sông chưa đến đầu gối, vậy mà
có thể chết đuối.
Diêm Dục trợ giúp chị gái đem tập đoàn Diêm thị bị chia năm xẻ bảy nhanh chóng hợp lại như cũ, những quản lí cấp cao
cũng nhanh chóng thay máu, đem toàn bộ quyền lực trong tập đoàn nắm
trong lòng bàn tay. Xong hết mọi chuyện hắn mới trở lại nước ngoài tiếp
tục khóa học đạo diễn của chính mình, sau khi tốt nghiệp mới trở về nước mà bắt đầu sự nghiệp.
Khi đó tư lịch hắn còn thấp. Một tiểu sinh lưu lượng lại ỷ vào bản thân có độ nổi tiếng mà chơi đại bài, mỗi ngày
mặt trời treo đỉnh đầu mới ung dung đến trường quay, khiến toàn bộ đoàn
làm phim cùng những vị diễn viên gạo cội phải chờ đợi dưới cái nắng hè
chói chang. Diêm Dục mắng vị tiểu sinh kia vài câu, thì gã lại thẳng
trước mặt mà trào phúng Diêm Dục, "Tôi đến diễn cho cậu cái bộ điện ảnh
này đã là nể mặt cậu rất nhiều rồi, cậu không thấy fans đến coi phim của mình là vì tôi sao? Không cảm tạ tôi thì thôi còn dám lớn tiếng hả?"
Nói mạnh miệng là thế, nhưng mấy ngày sau đó khi vị tiểu sinh này đi tham
gia một chương trình khác, bỗng nhiên khuôn mặt của gã chảy ra – đúng
vậy, chỉ có thể nói là 'chảy ra' để hình dung cho đúng cảnh tượng lúc
ấy. Gã ta từng phẫu thuật thẩm mỹ, tiêm botox. Mũi giả bị sụp, làn da
được kéo căng cũng lỏng lẻo chạy xệ, một thanh niên trẻ tuổi bỗng dưng
hóa thành một đại thúc trung niên, đến khoa học cũng không thể chứng
minh được điều này.
Trên internet lấy được tin cũng nhanh chóng
điều tra rồi moi ra được, vị tiểu sinh kia không chỉ phẫu thuật thẩm mỹ
mà còn khai gian tuổi, rõ ràng đã hơn 30 mà lại khai bản thân chỉ mới
22. Sau khi gương mặt của vị tiểu sinh đó chảy ra, quả thật đúng với
dung nhan thật của gã. Các fans của gã cũng nhanh chóng thoát, còn xoay
ngược lại thành anti fans, mà vị tiểu sinh đó qua vài năm cũng không còn nghe được tên tuổi gì.
Nhưng cái thanh danh tà môn của Diêm Dục
cũng không phài từ đó. Cái danh xưng này là từ Mạc Hà, một cái web khá
nổi tiếng tự xưng là không gì không biết không gì không hiểu.
"Diêm Dục bát tự tà môn, là Thiên Sát Cô Tinh, khắc phụ khắc mẫu khắc cả nhà."
"Diêm Dục có một tập đoàn ám vệ, chuyên xử lí những người hắn không thuận mắt."
Trên mạng có thể nói có không ít thuyết âm mưu, quái đàm cùng mê tín. Không
cần biết cái đó có thật hay không, netizen đều nhất trí mà nhận thức
chung một điều: Đừng nên trêu chọc Diêm Dục, nếu không muốn bản thân
chết không biết nguyên do.
Mà bên này mời Diêm Dục làm đạo diễn bộ phim Bạn không biết cái chết là gì, chính là muốn lấy độc trị độc.
Vì nếu bộ phim quay không tốt thì họ sẽ bị Mạn San trả thù. Giờ có Diêm Dục thì đã có thể trấn ải!
Hà bí thư vẻ mặt ôn hoà, mang theo ngữ khí khen tặng: "Lão tổng chúng tôi
luôn nói Diêm đạo chính là thanh niên tài đức vẹn toàn. Bộ điện ảnh này
có độ thảo luận quá cao, những vị đạo diễn khác đều thấy áp lực lớn khi
nhận, nhưng với Diêm đạo nhất định không thành vấn đề."
Diêm Dục
sao không hiểu ý tứ của Thiên Thế ảnh nghiệp? Ở đâu ra chuyện nhìn trúng tài hoa của hắn, rõ ràng đem hắn thành thú trấn mộ.
Đối với bộ
điện ảnh khác, nhất định Diêm Dục từ chối, thậm chí có thể âm dương quái khí đối phương vài câu. Nhưng đối với tác phẩm《 bạn không biết cái chết là gì?》 thì hoàn toàn không giống nhau.
Nguyên nhân thì có 3.
Một, chính là Diêm Dục đã đọc qua nguyên tác và vô cùng bội phục với bố
cục và văn phong bên trong, cũng không phải chưa từng nghĩ đến chính
mình sẽ đem nó cải biên thành một bộ điện ảnh.
Hai, chính là chuyện mưu sát li kỳ kia đã gợi lên hứng thú của hắn.
Còn điều thứ ba...
Diêm Dục cúi đầu nhìn màn hình điện thoại trên đầu gối, hắn lúc đó vô cùng
tìm được một trang web đang thảo luận những cảnh bị xóa trong tập 2 của
chương trình 《 ai là Thông Linh Vương 》. Trong đó có một đoạn clip ngắn, một thiếu niên bận đạo bào đứng đối mặt với hung thủ giết người đang
phát rồ, nhưng bộ dáng của thiếu niên lại vô cùng thong dong, nhàn nhã
không sợ thứ gì.
Dáng đứng đĩnh bạc như tùng, khuôn mặt ôn nhuận
như ngọc, đôi mắt hoa đào xinh đẹp... khiến Diêm Dục cảm thấy bản thân
sinh ra một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Từ thời mới dậy thì, Diêm Dục thường xuyên trải qua một cơn mộng kì quái.
Trong mộng, hắn có thể tự do bay khắp nơi. Hắn thường thừa lúc ánh trăng mà
bay đến bên người một thiếu niên, sau đó hôn người kia thật sâu, hôn
từng tấc da thịt của người kia. Trong giấc mộng hắn không thể nhìn thấy
rõ khuôn mặt thiếu niên, mỗi lần tỉnh mộng thân thể lại sinh ra vài phản ứng khó mở miệng.
Lúc đó Diêm Dục chỉ nghĩ bản thân đang trong
thời kì phát triển, nên mộng tinh cũng chỉ là chuyện thường nên không
qua quan tâm. Càng lớn, thì chuyện cần lo càng nhiều, không còn tâm trí
thản thơi, nên giấc mộng đó cũng dần giảm bớt.
Chỉ là khi nhìn
thấy thiếu niên bận đạo bào trên màn hình, thì khuôn mặt thiếu niên lại
như nhập vào khuôn mặt mờ ảo trong giấc mộng của hắn.
Đêm hôm đó, hắn lại nằm mộng. Và khuôn mặt người thiếu niên được hắn cẩn thận nâng
niu hôn sâu chính là thiếu niên trong đoạn clip kia.
Sau khi tỉnh giấc, Diêm Dục cũng nhận ra phần lưng mình ướt đẫm mồ hôi, thân thể
trướng đau làm hắn vô cũng kinh ngạc. Lần đầu tiên trong đời, hắn lại
nhìn người trên video mà thỏa mãn, không phải mỹ nhân nào mà lại là một
vị tiểu đạo sĩ trong chương trình giải trí.
Cái này làm cho Diêm Dục hoài nghi chính nhân sinh của mình.
"Diêm đạo, ý ngài như thế nào?" Hà bí thư thấy Diêm Dục không nói một lời, lấy can đảm mà hỏi
Diêm Dục từ suy nghĩ hỗn loạn, giương mắt nhìn Hà bí thư.
"Tôi có thể nhận." Hắn trầm giọng nói, "Nhưng tôi cũng có 3 yêu cầu."
"Ngài cứ việc nói."
"Thứ nhất chính là kịch bản tôi muốn sửa thế nào thì sửa. Còn cuối cùng biến thành cái gì cũng không ai có quyền được dị nghị."
Hà bí thư vội vàng gật đầu, vì cái này đã dự liệu từ trước. Diêm Dục chính là một vị đạo diễn có cá tính mạnh, kịch bản sửa không hợp ý hắn là
không quay. Nếu sửa tốt, thì sẽ thành một bộ điện ảnh mới hoàn toàn.
Nhưng sửa không tốt thì... Mạn San lão sư, oan có đầu nợ có chủ, có gì
cô cứ đến tìm Diêm Dục!
"Điều thứ hai." Diêm Dục nói, "Tôi có
ekip của chính mình, tôi muốn chính ekip của mình tiếp nhận toàn bộ hạng mục trong bộ điện ảnh này."
"Đương nhiên có thể. Lão tổng cũng
đã nói, khi quay phim thì mọi chuyện do Diêm đạo định đoạt." Hà bí thư
biết rõ Diêm Dục đóng phim khi xưa nay nói một không hai, người vi
phạm...... Người vi phạm đều biến thành tế phẩm của hắn, kết cục không
cần đề cập đến.
"Điều thứ ba" Diêm Dục cầm điện thoại lên, sau đó đem màn hình đưa trước mặt Hà bí thư, "Tôi muốn người này đến casting!"