Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 36: Cứ Sờ Như Vậy Sẽ Xảy Ra Chuyện


trướctiếp

Bốn Chín rất khó xử.

Sắc mặt cậu ta kỳ lạ chớp mắt một cái, học dáng vẻ lặng lẽ của Hác Mộc nói: "Anh Mộc, tôi thấy anh tìm như thế không tìm ra ai đâu."

Hác Mộc nói: "Tại sao?"

Bốn Chín: "Không phải tôi mạnh miệng, bây giờ ở đoàn phim gần như hơn một nửa là fan của anh Lộ. Fan nhìn thần tượng mình ra sao chắc chắn anh Mộc biết rõ hơn tôi."

"......"

Sao không biết rõ cho được.

Cậu từng bị sasaeng fan quấy rối, cũng từng trải qua fan meeting ồn ào náo nhiệt, cũng từng thấy fan không thể kiềm chế được điên cuồng thổ lộ.

Cho nên muốn tìm fan si mê Lộ Chiêu Hành chẳng khác nào mò kim đáy biển.

"Còn người chú ý anh Lộ." Bốn Chín tiếp tục nói: "Bây giờ anh Lộ đang diễn, toàn bộ mọi người trong đoàn đều đang nhìn ảnh, nên...... Nên không có cách nào tìm ra đâu."

Hác Mộc cũng chợt nhận ra: "Hơi làm khó cậu rồi."

Bốn Chín vội vàng lắc đầu.

Hác Mộc lại nói: "Vậy phải tìm thế nào?"

Bốn Chín suy nghĩ, bỗng nhiên ghé sát vào Hác Mộc nói mấy câu

Hác Mộc nhăn mặt nhíu mày: "Vậy được không đó?"

"Được chứ!" Bốn Chín nói: "Cảm xúc tiêu cực dễ thấy hơn cảm xúc tích cực, anh Mộc cũng tới đây rồi, dĩ nhiên lợi dụng bản thân xem sao."

"......"

Hác Mộc vẫn còn hơi do dự.

Bốn Chín chỉ bảo cậu thân mật với Lộ Chiêu Hành một chút, nói là làm vậy dễ tìm người hơn, nhưng cậu cũng chỉ tìm một thái thái đồng nhân thôi, sao lại liên quan đến cảm xúc tiêu cực?

Hác Mộc thử thăm dò nói: "Cậu biết tôi tìm ai không?"

Bốn Chín sửng sốt.

Không phải tìm tình địch sao?

Nhưng cái việc lòng dạ hẹp hòi uống giấm này để người khác biết không tốt lắm.

Lời thật lòng không nói ra được, thế nên Bốn Chín rất tri kỉ kê cho cậu bậc thang: "Không phải tìm sasaeng fan sao?"

"......"

"Thật ra ở đoàn phim bố trí phòng vệ rất cẩn thận, chắc là không có sasaeng trà trộn vào được đâu, nhưng anh Mộc quan tâm đến anh Lộ như vậy, anh Lộ mà biết chắc chắn sẽ vui lắm, dù sao cũng nên phòng hờ cho chắc, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, nên anh Mộc lo lắng không sai, tôi vô cùng ủng hộ anh giám sát."

Hác Mộc: "......"

Hiểu lầm to rồi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nghĩ như vậy cũng đúng.

Mặc kệ tác giả là fan của Lộ Chiêu Hành hay fan cp của cả hai, nhìn thấy cậu và Lộ Chiêu Hành tương tác qua lại chắc chắn cảm xúc sẽ xao động hơn nhiều so với nhìn Lộ Chiêu Hành, việc tìm người chắc chắn cũng dễ hơn nhiều.

Cho nên biện pháp này quả thật dùng được!

Tinh thần Hác Mộc vui vẻ, vỗ vỗ vai Hác Mộc nói: "Đáng tin cậy!"

Vẻ mặt Bốn Chín khiêm tốn: "Quá khen."

Hai người chuyên tâm nhìn Lộ Chiêu Hành diễn, vốn dĩ chỉ là làm bộ, nhưng cuối cùng bị kỹ năng diễn xuất của Lộ Chiêu Hành dẫn dắt.

Nhìn Lộ Chiêu Hành diễn là một loại hưởng thụ.

Hác Mộc lập tức hiểu được mình và Lộ Chiêu Hành chênh lệch nhau đến mức nào.

Trong khi Lộ Chiêu Hành bùng nổ cảm xúc vẫn có thể diễn tả được nội tâm rối rắm và thống khổ của nhân vật, mỗi khi diễn cảnh tranh cãi thế này thì cái chạm vào lòng người không phải cảm xúc bộc phát ra, mà là nội tâm bất đắc dĩ được ẩn giấu trong nhân vật, có thể khiến người xem đồng cảm.

Ngay cả Lâm Hạc diễn chung với Lộ Chiêu Hành cũng bị cảm xúc biểu lộ ra bên ngoài của Lộ Chiêu Hành ảnh hưởng, NG vài lần.

Nhìn thấy Lâm Hạc quên thoại, Hác Mộc không khỏi nhớ lại Từ Hạo Kiệt từng nói Lâm Hạc không thể diễn được vào ngày ở phòng trang điểm.

Cũng có lý, Lâm Hạc là người mới debut không bao lâu phải diễn chung với Lộ Chiêu Hành thật sự không dễ dàng.

"Lâm Hạc...... Có phải hơi sợ Lộ Chiêu Hành không?"


trướctiếp