Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 34: Trước Kia Là Hy Vọng Xa Vời Bây Giờ Là Hy Vọng


trướctiếp

Nhìn nụ cười trên mặt Lộ Chiêu Hành, Hác Mộc cảm thấy chính mình nghẹt thở trong giây lát.

Cậu nhìn thấy tạo hình cổ trang của Lộ Chiêu Hành nhiều lần, quân tử khiêm tốn hoặc người đẹp lạnh lùng hoặc tà mị cuồng quyến, nhưng cũng là Lộ Chiêu Hành hoàn mỹ nhất trên màn ảnh sau khi đã trải qua xử lý.

Mà Lộ Chiêu Hành hiện tại, tuy hắn mặc trang phục màu xanh lơ nhưng không được trau chuốt tỉ mỉ cẩn thận.

Trên người mặc rất nhiều, thời tiết lại nóng, hẳn là hắn vừa quay phim xong thì vội vã trở về, thái dương còn lấm tấm mấy giọt mồ hôi, tóc giả ban đầu dài và mềm mượt cũng trở nên hơi lộn xộn.

Lớp trang điểm có mấy chỗ bị trôi đi, thế nhưng có nhiều hơn mấy phần chân thật.

Nhân tài không hoàn mỹ càng khiến người khác động lòng!

Đây là một Lộ Chiêu Hành chỉ thuộc về một mình Hác Mộc.

"......"

Việc suy nghĩ linh tinh con người không thể khống chế được, sau khi nhận ra được mình vừa suy nghĩ cái gì, Hác Mộc hơi hơi đỏ mặt lên: "...... Sao anh lại mặc thế này trở về?"

Lộ Chiêu Hành nói: "Thay đồ tẩy trang rất tốn thời gian."

"......"

Tuy hắn không nói rõ, nhưng Hác Mộc lại nghe ra.

Không phải thay đồ tẩy trang rất phiền phức, mà là bởi vì tốn thời gian, hắn sợ cậu không chờ lâu được như vậy.

Cho nên vì sao không đưa quần áo cho Tiểu La đem về?

Hắn hoàn toàn không cần thiết phải tự chạy về một chuyến.

Vấn đề trong lòng còn chưa kịp hỏi, Lộ Chiêu Hành đã mở miệng trước: "Cơ thể em không thoải mái sao không nói cho anh biết?"

Rõ ràng trước khi Tiểu La đến đoàn phim bọn họ đã gọi video, nhưng Hác Mộc một chữ cũng chưa từng nói đến.

Nhưng mà chuyện này Hác Mộc bị oan, không phải cậu không nói, mà là cậu quên nói.

Có trách thì trách bối cảnh hang động mang đề tài đi xa quá, cậu chuyển cũng không chuyển lại được.

Nhưng mà dù sao Hác Mộc cũng khó nói ra là mình quên mất.

Cậu lấy lại tinh thần nói: "Cũng không khó chịu lắm, bây giờ em không sao rồi, anh...... Anh về quay phim đi."

Lộ Chiêu Hành khẽ cười nói: "Thật sự không sao?"

Hác Mộc: "......"

Cậu dừng một lúc, nhìn về phía Lộ Chiêu Hành nói: "Cảnh tiếp theo anh quay là mấy giờ?"

"Bảy giờ tối."

Hác Mộc nhìn thời gian lần nữa, hiện tại còn chưa đến năm giờ, hai mắt cậu sáng lên, vậy còn có thể ở nhà nhiều hơn một chút.

Nhưng cậu không nói như vậy, cái cậu nói là: "Vậy ăn cơm xong rồi hẳn đi."

Lộ Chiêu Hành nói "Được" rồi ôm lấy eo cậu lần nữa.

Bị Lộ Chiêu Hành giam trong lòng ngửi mùi thuốc tin tức tố đặc trị trên người hắn, cơ thể Hác Mộc thả lỏng, tay cũng tự nhiên đặt lên lưng Lộ Chiêu Hành, cậu nghiêng đầu, tìm tư thế thoải mái dựa vào, do dự chốc lát nói: "Em có chuyện muốn thương lượng với anh."

Giọng nói Lộ Chiêu Hành ở đỉnh đầu cậu: "Chuyện gì?"

Hác Mộc nói: "Mẹ em ngày mai đi công tác, em muốn dắt Tiểu Nhạc về chăm sóc hai ngày...... Có được không?"

Hác Mộc im lặng một lúc rồi nói: "Có còn nhớ lúc mới dọn đến đây anh nói gì với em không?"

"......"

"Đây cũng là nhà của em, em muốn làm gì cũng không cần phải hỏi y của anh."

Hác Mộc ngẩng đầu nói: "Anh đồng ý?"

Khuôn mặt ngẩng lên từ trong lòng mình mang theo niềm vui không thể che giấu, con ngươi Lộ Chiêu Hành tối sầm lại, cúi đầu tới gần cậu nói: "Hác Mộc."

"Hả?"

"Dựa dẫm vào anh nhiều hơn nữa đi."

"......"

Hác Mộc giật mình, có hơi xấu hổ cúi đầu xuống nói: "Dựa dẫm vào anh nhiều lắm rồi."

Cậu ở đây được bao ăn bao ở, cơ thể cần tin tức tố của Lộ Chiêu Hành, không những buổi tối chiếm lĩnh giường của hắn, mà bây giờ còn quấy rầy công việc của hắn.

Cậu đếm kỹ những phiền phức mình đem đến cho Lộ Chiêu Hành, bỗng nhiên cảm thấy vòng tay đang ôm mình siết chặt hơn, Lộ Chiêu Hành đưa cằm đặt trên vai cậu.

Lộ Chiêu Hành nói: "Nhiều hơn chút nữa."


trướctiếp