Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 32: Nhớ Em, Muốn Nhìn Em Một Chút


trướctiếp

Hác Mộc dùng ba giây đồng hồ tiêu hóa hết lời Lộ Chiêu Hành nói, trừng mắt to mắt nhỏ với Lộ Chiêu Hành một lúc, quyết đoán trở mình đưa lưng về phía hắn: "Không có gì, em ngủ."

"......"

Hác Mộc thầm nghĩ: mày điên rồi phải không? Sao lại hỏi Lộ Chiêu Hành vấn đề này?

Lên mạng tìm không tốt hơn Lộ Chiêu Hành hả?

Cậu quyết định chờ Lộ Chiêu Hành ngủ rồi sẽ lên mạng tìm.

Nhưng nghĩ một đằng, sự thật thì một nẻo.

Sau khi cậu nói ra mấy lời như vậy, Lộ ảnh đế có còn ngủ được không?

Đáp án là: không ngủ được.

Bởi vì sức nặng đè trên trán bất ngờ biến mất, Lộ Chiêu Hành ngẩng đầu lên một lần nữa.

Cơ thể Hác Mộc đã lăn về phía bên kia, theo thói quen rụt cổ cuộn tròn, đây là tư thế tự bảo vệ mình, cũng là tư thế cực kỳ hấp dẫn, cần cổ trắng trẻo thon dài, rực rỡ dưới ánh đèn vàng ấm áp, dụ dỗ người ta tiến đến nhấm nháp, lưng hơi cong cong, kêu gào để người ta đem chính mình ôm vào trong lòng ngực.

Lộ Chiêu Hành nuốt nước bọt, tay đang đặt trên người Hác Mộc đột nhiên di chuyển, lòng bàn tay kề lên bụng Hác Mộc, nhẹ nhàng dùng sức, kéo người muốn bỏ trốn về trong lòng mình lần nữa.

Hác Mộc: "......"

Khoảnh khắc hơi trở nóng bỏng phả lên cổ mình, Mộc bé con sâu sắc hiểu được cái gì gọi là no zuo no die!

Lộ Chiêu Hành cắn nhẹ lên cổ cậu một cái: "Tò mò lắm hả?"

Tò mò!

Không tò mò thì hỏi hắn làm gì?

Nhưng mà hiện tại nhất định không thể trả lời như vậy, Hác Mộc lắc lắc đầu, bên tai bất ngờ nóng lên, một bàn tay ấm áp đang xoa dưới vạc áo cậu.

Lòng bàn tay xoa bụng không có gì cản trở, làm Hác Mộc vô thức thẳng lưng lên, vô tình đưa cổ đến bên miệng người nào đó, bị người đó ngậm lấy phần gáy.

Cái này đúng nghĩa phía trước có sói phía sau có hổ!

Hác Mộc không dám di chuyển, cơ thể cứng đờ nói: "Ngày...... Ngày mai......"

"Ngày mai em nghỉ ngơi." Lộ Chiêu Hành nói bên tai cậu.

"......"

Không, cậu không muốn nghỉ!

Sau gáy bị ngậm lấy vừa tê dại vừa ngứa, cậu muốn trốn cũng không trốn được, chỉ có thể để Lộ Chiêu Hành tùy ý di chuyển, bỗng nhiên một nụ hôn nhẹ đạp xuống tuyến thể, Hác Mộc nhịn không được run rẩy, luồng khí nóng sâu bên trong cơ thể tuôn ra, vội vã lẻn đến nơi nào đó, nhận ra được phản ứng của mình đang thức dậy, cuối cùng cậu cũng lấy lại tin thần, đưa tay đẩy người ở phía sau lưng ra: "Anh...... Anh đã xong chưa vậy?"

Câu hỏi có hơi run run, Lộ Chiêu Hành cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, trong lòng sóng biển cuồn cuộn ngất trời, cơ thể không dám làm thêm bất kỳ động tác nào.

Hắn ôm chặt Hác Mộc, dừng lại một chút nói: "Nếu tò mò thì chờ cơ thể em khỏe lại, anh chậm rãi nói cho em biết."

"......"

Nói cho cậu cái gì? Alpha thắt nút thế nào?

Vì sao phải đợi cậu khỏe lại mới nói?

Anh muốn nói với em thế nào? Tự mình thực hành hả?!

Hác Mộc bất ngờ mở to mắt, nhịn không được bắt đầu giãy giụa.

Không thấy trong truyện viết gì sao? Lúc Alpha thắt nút Omega sẽ rất đau đó!

...... Cậu kiên quyết từ chối thử nghiệm.

Nhưng Lộ Chiêu Hành đang giam cầm cậu, thấy cậu giãy giụa còn hôn cổ cậu trấn an nói: "Được rồi, đừng sợ."

"......"

Hành vi này của anh không có sức thuyết phục đâu!

Hác Mộc cũng không rõ mình có sợ hay không, nhưng cảm thấy Lộ Chiêu Hành bây giờ rất đáng sợ.

Lòng hiếu kỳ hại chết mèo!

Lần sau cậu thỉnh giáo Lộ Chiêu Hành điều gì nhất định cũng phải xem xét tính nặng nhẹ của vấn đề!

Cũng may Lộ Chiêu Hành sau khi an ủi cậu xong cũng không làm cái gì, Hác Mộc được hắn ôm vào trong lòng, dần dần thả lỏng.

Không thả lỏng không được, cậu còn phải ngủ mà, tất nhiên Lộ Chiêu Hành không chịu buông cậu ra, nếu một mực phân cao thấp, cậu còn ngủ được sao?

Từ trước đến giờ cậu rất biết xem xét tình hình, rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình.

Trước khi ngủ, cậu còn mơ màng suy nghĩ, phải nhanh nhanh tìm được tác giả fanfic, cho dù không thể quay lại thế giới ban đầu, cậu cũng muốn xem cái tên đầu sỏ khiến cậu xuyên vào truyện là ai!

Có lẽ đây cũng bắt nguồn từ lòng hiếu kỳ.


trướctiếp