Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 27: Tác Giả Hèn Mọn, Online Cáu Kỉnh


trướctiếp

Từ biệt thự ở quận Nam Sơn đến nơi đoàn phim khởi quay chỉ tốn hai mươi phút, lúc xe bảo mẫu đã đến nơi, đoàn trợ lý của Lộ Chiêu Hành đã đứng ở ngoài sân chờ sẳn.

Lúc trước Lộ Chiêu Hành ở trong đoàn phim, ngoại trừ một ít chuyện cầm trợ lý xử lý, chủ yếu là hắn tay làm hàm nhai, nếu ở đoàn phim không lâu, hắn chưa bao giờ mang theo quá hai người trợ lý.

Mà hôm nay đoàn trợ lý đứng chờ ngoài sân, tổ trợ lý hằng ngày của Lộ Chiêu Hành tất cả đều có mặt đầy đủ.

Bọn họ mỏi mắt chờ đợi xe bảo mẫu đã đến trước mắt mình cũng không đợi được người đi xuống.

Trong xe bảo mẫu, Lộ Chiêu Hành đang xịt thuốc cách trở cho Hác Mộc, hắn không dám xịt quá nhiều, nhưng mùi truyền tin tức tố khi đánh dấu và lúc bình thường khác nhau, mùi lưu lại có thể biến mất, nhưng sau khi đánh dấu tạm thời, trên người Hác Mộc có mùi tin tức tố của hắn ít nhất là mấy ngày liên tục.

Nhìn thấy dáng vẻ do dự của hắn, Hác Mộc: "Không thì để em đem theo."

Hác Mộc đưa tay lấy thuốc cách trở về.

Lộ Chiêu Hành rụt tay lại, cực kỳ không tin tưởng nhìn cậu.

Người này ngay cả lời căn dặn không thể dùng thuốc ức chế của bác sĩ cũng không tuân thủ, thuốc cách trở đưa cho cậu, ai biết cậu sẽ lạm dụng thế nào?

Hác Mộc cũng biết mình đuối lý, tay đưa ra lại thu về, nhẹ nhàng chà chà mặt mình.

Lộ Chiêu Hành cất thuốc cách trở đi: "Cách hai tiếng xịt một lần, anh xịt cho em."

"Chắc......không cần đâu?"

Xịt thuốc cách trở thôi mà, cậu không cụt tay cục chân, lỡ bị người ta nhìn thấy cũng không tốt.

Nhưng thuốc cách trở bị Lộ ảnh đế cất đi rồi.

Hác Mộc trở dài, cúi xuống ngửi ngửi người mình: "Giờ trên người em không còn chút mùi nào đúng không?"

Lộ Chiêu Hành: "Ừ."

Hác Mộc yên tâm, mở cửa xe chuẩn bị bước xuống.

Nhóm trợ lý đang đứng ở ngoài trông ngóng cuối cùng cũng thấy chính chủ bước xuống, vừa bước một chân ra, Hác Mộc quay đầu: "À mà sau cổ em còn dấu vết gì không? Anh xem giúp em được không?"

Vì để phòng ngừa, vẫn nên xác nhận lại một chút.

Lộ Chiêu Hành vô thức nhìn vào sau cổ cậu, bên trên có tóc che lại, bên dưới có cổ áo, cho dù có dấu cũng nhìn không ra, tầm mắt hắn nhìn về phía trước, nơi tối qua hắn để lại vết cắn, dấu vết bị áo sơ mi che chắn kín mít, tuy trên mặt hắn không có biểu cảm gì, nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra tiếc nuối trong ánh mắt hắn.

Lộ Chiêu Hành bình tĩnh nói: "Không có."

Hác Mộc gật đầu, hai chân nhảy xuống xe.

Lộ Chiêu Hành: "......"

Cậu vào đoàn phim còn vui hơn so với lúc đến biệt thự, giống hệt như đoàn phim mới là nhà của cậu.

Lộ Chiêu Hành bất đắc dĩ lắc đầu, cũng xuống xe theo.

Lúc này nhóm trợ lý ở ven đường chỉ cảm thấy cẩu lương lạnh như băng đập lung tung lên mặt mình.

Trợ lý A: "Mới nãy...... Có phải chị dâu muốn anh Lộ nhìn tuyến thể mình không?"

Trợ lý C: "Chời ơi ngay tại nơi công cộng luôn, tôi cũng xấu hổ quá."

Trợ lý B: "Có cần tôi nhắc họ giữ ý tứ một chút không?"

"......"

Bạn học Bốn Chính mới từ trong xe đi ra âm thầm xem thường, thầm nghĩ: Giữ ý giữ tứ cái quần!

Hai người đó mà có một chút triển vọng, cậu ta có cần phải nghĩ ra cái ý tưởng ngu dốt đó để rồi phải uống hai ly Bloody Mary không?

Nhìn bóng lưng hai người phía trước, Bốn Chín nặng nề hít một hơi.

Aiz, nói ra rớt nước mắt.

Nhóm trợ lý và Bốn Chín quan hệ ra sao chứ? Làm sao không nhìn ra được trạng thái của cậu ta?


trướctiếp