Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi

Chương 22: Em muốn ăn trứng chiên


trướctiếp

"Chỉ có bạn trai mới được quan tâm em thôi."

Nghe câu nói quen thuộc vang lên bên tai, Lục Nam Châu nhất thời ngẩn ngơ.

Đây là câu anh từng nói với Diệp Nhiên.

Anh cũng không biết mình để người kia trong lòng từ lúc nào, đến khi sực tỉnh thì hình bóng ấy đã sớm in sâu vào đáy mắt.

Anh thích ngắm cậu ngồi vẽ tranh bên hồ, thích dáng vẻ nghiêm túc của cậu khi phác họa đường nét, thích nghe cậu gọi đi gọi lại "Lục Nam Châu"......

Thanh âm kia như hòn đá rơi xuống hồ làm gợn sóng loang rộng trong tim anh.

Khi không gặp được người, anh sẽ ra sân tập chạy bộ, như thể chạy mệt nhoài thì nỗi nhớ sẽ không còn sâu đậm nữa.

Chẳng ai biết mùa hè năm đó Lục Nam Châu đã chạy trên sân tập bao nhiêu vòng.

Lúc đó anh rất thích trời mưa vì Diệp Nhiên luôn quên mang dù, tiếng sấm vừa vang lên thì lập tức chạy đi đưa dù cho người ta.

Một lần anh chạy đến trong mưa làm nửa bả vai ướt đẫm, rốt cuộc Diệp Nhiên nhịn không được nói: "Sau này cậu đừng tới đưa dù nữa."

Lục Nam Châu thắc mắc: "Sao thế?"

Diệp Nhiên nhìn bả vai ướt sũng của anh: "Ướt rồi kìa."

Lục Nam Châu quay đầu nhìn rồi cười nói: "Không sao, lúc nãy gió thổi hơi mạnh nên dù không che hết thôi."

"Tớ có thể đợi mưa tạnh rồi về mà," Diệp Nhiên vẫn nói, "Cậu đừng tới nữa."

Lục Nam Châu nhìn cậu rồi đột nhiên tiến tới gần: "Cậu nói tớ phải nghe theo à?"

Diệp Nhiên sững sờ, "Cậu......"

"Chỉ có bạn trai mới được quan tâm tớ thôi," Lục Nam Châu nói mà không biết xấu hổ, "Quan tâm tớ thì phải làm bạn trai của tớ."

Mặt Diệp Nhiên đỏ lên, buồn bực nói: "Ai thèm quan tâm cậu chứ?"

Lục Nam Châu: "Chứ không phải cậu bảo tớ đừng tới nữa à?"

"Tớ...... Tớ chỉ......" Diệp Nhiên nói không lại anh nên định đi thẳng ra ngoài trời mưa.


trướctiếp