Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi

Chương 20: Không được động tay động chân


trướctiếp

Trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng từ phòng khách hắt vào cạnh giường.

Diệp Nhiên nép vào lòng Lục Nam Châu, nghe tiếng tim đập dưới lồng ngực bên tai càng lúc càng lớn, "Nhịp tim của anh...... hơi nhanh thì phải?"

Lục Nam Châu không nhịn được nữa, túm lấy bàn tay đang sờ loạn dưới áo ngủ rồi cắn răng nói: "Nằm yên đi!"

"Ừm." Diệp Nhiên ngoan ngoãn trả lời, dừng một chút lại lẩm bẩm, "Hình như anh cứng hơn xưa nhỉ."

Lục Nam Châu: "......"

Diệp Nhiên: "Ý em nói bụng ấy."

Tôi có quan tâm cậu nói chỗ nào đâu chứ?! Lục Nam Châu quay mặt đi không nhìn cậu, "Ôm thì ôm đi, không được nói nữa."

"Nhưng mà," Diệp Nhiên cựa quậy nói nhỏ, "Anh cấn em kìa."

Lục Nam Châu lập tức trợn mắt, "Tôi không cấn...... Không phải, cậu......"

Diệp Nhiên rút ra bàn tay bị anh nắm, mò mẫm trong chăn lấy điện thoại ra rồi vô tội nói: "Điện thoại của anh cấn em."

Lục Nam Châu: "......"

Lục Nam Châu giật lấy điện thoại, hung dữ nói: "Đừng có lộn xộn nữa!"

Mấy ngày nay lúc ôm đều ngoan lắm mà, sao hôm nay cứ động tay động chân mãi thế?!

Diệp Nhiên: "Có nói không được sờ lung tung đâu."

Lục Nam Châu mờ mịt, "Cái gì?"

Diệp Nhiên đột nhiên xoay người nằm đè lên anh, áp sát ngực anh nói: "Đâu có nói lúc ôm không được nhúc nhích."

Đầu Lục Nam Châu ong ong.

Diệp Nhiên đỏ mặt rúc vào ngực Lục Nam Châu lẩm bẩm: "Lần này không phải điện thoại nữa rồi."

Lục Nam Châu túm cái gối bên cạnh che mặt.

Mặt Diệp Nhiên càng nóng hơn, "Hay là...... em giúp anh nhé?"

Lục Nam Châu không phản ứng.

Diệp Nhiên: "Anh không nói thì em xem như anh......"

Cậu còn chưa nói hết đã thấy Lục Nam Châu chụp lấy cái gối, sau đó lật mình đè cậu dưới thân.

Trong phòng tối lờ mờ, cậu ngước mắt nhìn người phía trên, nghe tiếng hít thở nặng nề của anh nhưng lại không thấy rõ ánh mắt anh.


trướctiếp