Quá Trình Nuôi Dưỡng Ma Vương Hắc Hoá

Chương 4


trướctiếp

Ninh Ninh ngồi đối diện với Cổ Hoa Thanh, hai tay ôm mặt nhìn anh với ánh mắt mong chờ, mỗi lần anh ngẩng đầu nhìn cô, cô cũng phải nở một nụ cười dịu dàng ngọt ngào, thật sự rất mệt.

Nhưng hiển nhiên tay nghề của cô rất tốt, tuy rằng hộp cơm chỉ có cà chua xào trứng, nhưng từ biểu cảm ăn vô cùng ngon của Cổ Hoa Thanh vẫn có thể thấy rằng, Cổ đại thiếu gia đối với hộp cơm khá vừa ý.

"Sao hôm nay đột nhiên lại mang bữa sáng cho anh?"

Cổ Hoa Thanh cười hỏi, ngày thường anh là người chăm sóc cô, nhưng bữa sáng hôm nay lại khiến anh được sủng ái mà vừa mừng vừa lo.

Anh dùng ánh mắt chiều nhìn Ninh Ngưng, kiểu cưng chiều này hoàn toàn là kiểu anh trai cưng chiều em gái mình, hoàn toàn không có cảm giác mà Ninh Ngưng muốn.

Vì vậy, để Cổ Hoa Thanh hiểu được suy nghĩ của Ninh Ngưng một cách trực tiếp hơn, cô chỉ ngước lên nhìn anh thật nhanh, sau đó ngượng ngùng cúi đầu không nói lời nào, có chút khó xử xoắn làn váy chính mình.

Mái tóc hoàn toàn che khuất khuôn mặt cô, Ninh Ninh khống chế biểu cảm cứng ngắc của mình, về phần kỹ xảo diễn xuất có độ khó cao như trong nháy mắt đỏ mặt thật làm khó cho cô quá.

Đây là ngôn ngữ cơ thể duy nhất mà cô nghĩ ra có thể thể hiện sự ngại ngùng trong khả năng của mình, buồn nôn đến mức làm cô gần như nổi da gà khắp người.

Cô chỉ mới thấy loại động tác này trong truyện tranh thiếu nữ, nhưng sử dụng trong thực tế thì đây là lần đầu tiên!

Vì thế cô chỉ có thể mượn tóc dài che giấu sơ hở của chính mình, hy vọng Cổ Hoa Thanh có thể nhận ra điều gì từ đó......

Cổ Hoa Thanh có chút chờ mong nhìn Ninh Ngưng, chờ đợi câu trả lời của cô, bất cứ ai đột nhiên được người mình quý trọng quan tâm đều sẽ thấy vô cùng cảm động.

Thế nhưng điều khiến anh thất vọng chính là, Ninh Ngưng không hề cho anh câu trả lời như mong đợi, ngược lại chính động tác có chút ngượng ngùng của cô khiến anh cảm thấy có chút kỳ lạ, hình như có gì đó khác với những gì anh mong đợi.

Cổ Hoa Thanh mặc dù cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không nghĩ nhiều, cúi đầu ăn cơm Ninh Ninh làm, sau đó ngẩng đầu cười nói với Ninh Ninh.

"Tuy rằng không biết vì cái gì mà em lại đột nhiên muốn anh chạy bộ cùng anh, nhưng đã đến rồi thì mặc kệ em có hối hận hay không cũng phải ngoan ngoãn cùng anh chạy bộ buổi sáng hôm nay nhé."

Cổ Hoa Thanh nói nhỏ bí mật, dùng giọng điệu dụ dỗ trẻ con. Điều này khiến Ninh Ninh ít nhiều có chút thất vọng, Ninh Ngưng rốt cuộc đã làm cái gì! Rõ ràng cùng người trong lòng sớm chiều ở chung nhưng lại không làm đối phương cảm nhận được một chút!?

Quả là kỳ lạ!

Nhưng cô cũng không quá nản lòng, vừa rồi sự nghi ngờ và dao động trong mắt Cổ Hoa Thanh không qua được mắt cô, ban đầu vốn dĩ muốn gieo một hạt giống vào lòng Cổ Hoa Thanh, dù sao tình cảm cũng không thể vội vàng.

Nhưng càng tự nhủ, cô lại càng cảm thấy ngày trở về hiện thực càng xa vời, 10 cái nhiệm vụ đó!

Nghĩ đến đây, tâm tình cô không ổn nên yên lặng gật đầu, đi theo Cổ Hoa Thanh ra khỏi cửa.

Cổ Hoa Thanh càng cảm thấy khó hiểu trước sự im lặng đột ngột của Ninh Ngưng, chẳng lẽ như lời chính mình nói ban nãy, nhóc con này hối hận thật rồi?

Nghĩ đến đây, trong lòng anh bất đắc dĩ xen lẫn một chút phiền chán tích tụ lâu ngày.

Anh không thích kiểu người thay đổi xoành xoạch, chỉ biết sống trong thế giới của mình, không biết cách quan tâm người khác, quá trẻ con, ở chung với người như thế rất rất mệt mỏi. Đặc biệt là con gái thì lại càng rắc rối hơn.

Anh vẫn hy vọng rằng Ninh Ngưng có thể trưởng thành, mạnh mẽ hơn một chút, đừng hay thay đổi như một đứa trẻ.

Nhưng những lời như vậy anh nhất định sẽ không bao giờ nói ra, mặc dù trong lòng nghĩ như vậy nhưng nụ cười trên mặt anh vẫn không thay đổi chút nào.

Gió đầu hè mặc dù không đủ để khiến người ta đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng vẫn có một tia nóng như thiêu như đốt, Ninh Ninh và Cổ Hoa Thanh song song chạy, gió nóng mùa hè thổi thẳng vào mặt khiến lòng cô càng thêm bực bội.

Hay là......

Thừa dịp nữ chủ Kim Thần còn chưa xuất hiện, vẫn là nhanh chóng thổ lộ tình cảm với Cổ Hoa Thanh?


trướctiếp