Nhật Kí Tìm Đường Sống Của Nam Phụ
Trong phòng khách, Hứa Quân Triệt ngoan ngoãn bày hết sách vở ra bàn để làm bài tập.
Trình Thanh ngồi một bên quan sát đứa nhỏ, đợi đến lúc Hứa Quân Triệt gặp câu khó rồi quay sang cầu cứu mình. Ai mà ngờ, đợi mất cả buổi trời cũng
không thấy cái đầu nhỏ kia ngẩng lên, đáp lại anh cũng chỉ có tiếng giấy bút sột soạt thi thoảng truyền đến.
Trình Thanh tiu nghỉu, bèn
lấy gói snack giấu dưới kệ bàn bóc ra ăn. Vừa rồi anh cũng đã âm thầm
kiểm tra đáp án, nhóc con này quá thông minh, dù chỉ là một lỗi nhỏ cũng chưa từng mắc phải!
Aizz, có thể chừa cho anh cơ hội tích chút điểm thưởng được không???
Hứa Quân Triệt đang chăm chỉ làm bài tập, bỗng nghe thấy bên cạnh phát ra thứ tiếng gì đó kì lạ.
Nó bèn trộm nhìn sang, phát hiện cái người bình thường vẫn hay ra vẻ thanh niên nghiêm túc kia đang gặm cắn miếng khoai tây trong miệng. Hàm răng
trắng đều khi nhai phát ra tiếng "rồm rộp" khe khẽ, không khỏi khiến nó
liên tưởng đến hình ảnh chú chuột hamster nhỏ đang nghiêm túc nhấm nháp
đồ ăn, xem hôm nay hạt chủ nhân cho rốt cuộc có vị gì...
Nhìn vẻ thích thú không thể che giấu được của Trình Thanh, Hứa Quân Triệt khẽ nhíu mày.
Một gói khoai tây đã có thể khiến anh vui vẻ đến vậy sao?
Đầu óc của người này thật đơn giản.
Trình Thanh lướt web một lúc đã xử lí gần hết bịch snack, anh xoay người định lấy nốt đống đồ ăn vặt để dưới kệ bàn, không ngờ lại vô tình chạm phải
ánh mắt của đứa nhỏ.
Vào khoảnh khắc ấy, chính Hứa Quân Triệt
cũng nhận ra bản thân mình thất thố, không ngờ nó đã bất tri bất giác
quan sát người này mất một lúc...
Khi não bộ linh hoạt của nó
đang xoay chuyển để tìm lí do, đối phương đã phản ứng trước một bước,
cặp mắt hoa đào nhìn nó như thể phát ra ánh sáng: "Em không làm được câu nào hả?"
Hứa Quân Triệt sững người.
Tuy việc xử lí đống
bài tập trên lớp đối với Hứa Quân Triệt mà nói rất đơn giản, nhưng cái
cớ này lại vừa hay, đỡ cho nó bị phát hiện lí do vì sao vừa rồi lại mất
tập trung...
Thế là Trình Thanh liền được "cầu cứu" đúng như ý
nguyện, Hứa Quân Triệt gật đầu, chỉ bừa vào phép tính gần nhất nói: "Câu này khó quá, em giải thế nào cũng không ra."
"Vậy sao? Để anh
xem thử!" Trình Thanh dịch lại gần chỗ ngồi của đứa nhỏ một chút, Hứa
Quân Triệt liền ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt tựa thảo mộc phát ra từ
trên người anh.
Tuy bài xích việc tiếp xúc với người lạ, nhưng
mùi hương nhẹ nhàng ấm áp này lại khiến nó an tâm một cách khó hiểu. Lúc Trình Thanh đang nghiêm túc giảng bài, nó không thèm nghe mà chỉ chăm
chú nhìn vào nốt lệ chí nằm ở đuôi mắt anh...
Đột nhiên có cảm giác rất muốn chạm vào.
"...Làm đến bước này rồi lại áp dụng công thức biến đổi, sau đó cứ tính từ trái qua phải như bình thường." Trình Thanh ghi ra giấy nháp để Hứa Quân
Triệt dễ hiểu, anh khẽ nghiêng đầu hỏi: "Còn chỗ nào chưa rõ không?"
【Độ hảo cảm của Hứa Quân Triệt: +10; Độ hảo cảm hiện tại: 30】
Ngoài mặt Trình Thanh vẫn không có gì khác lạ, thế nhưng trong lòng lại âm thầm cảm thán.
Tri thức đúng là thứ kết nối con người một cách hiệu quả nhất!
Hệ thống chứng kiến toàn bộ sự việc:...