Cặn Bã Hoàn Lương

Chương 73: 999 bước của anh, 1 bước của em (21)


trướctiếp

Nếu Lục Thiên thực sự có khả năng điều khiển xác sống và giúp chúng ngụy trang thì chuyện An Trúc có thể lừa bọn họ dễ dàng như vậy đều đã rõ ràng.

Chẳng trách An Trúc phải tránh Ân Cúc, vì thực sự đối mặt với nhỏ đó thì tất cả đều phải bại lộ thôi. Làm sao có thể qua mắt được người yêu mình chứ?

Bấy giờ, bốn bề thọ địch, tình cảnh chẳng khác nào lúc Trương Viễn Hoài đối mặt với vua xác sống nhiệm kì trước. Có điều, lần này chẳng còn thẻ hoán vị cho hắn sử dụng nữa rồi.

"Ách." Trương Viễn Hoài bất ngờ bị kéo mạnh về một phía, Vương Nhật đỡ hắn, khuôn mặt khẩn trương hỏi: "Em có từng uống nó chưa?"

Trương Viễn Hoài nghĩ đến điều đó liền chấn kinh, không thốt ra được từ gì.

Hắn,... đã uống rồi.

Vương Nhật nhìn hắn bất lực im bật, sao có thể không hiểu? Lòng y rối bời, đột ngột gắt gao ôm hắn: "Không sao, anh sẽ không để em gặp chuyện bất trắc đâu."

Cái ôm như chạm đến cả linh hồn, khiến cả tinh thần thể củaTrương Viễn Hoài cũng cảm thấy ấm áp. Lòng hắn trở nên an tĩnh, mọi bất an cứ thế vơi đi. Hắn khẽ gật đầu: "Cảm ơn anh,"- vì đã trở lại.

"Ôm ấp người khác trước mặt hôn phu của mình, cậu đúng là trơ trẽn." Lục Thiên ghét ra mặt.

Trương Viễn Hoài rời khỏi vòng tay Vương Nhật, khinh bỉ: "Thằng l*n nào bế Cố Thanh kiểu công chúa trước mặt tao nhỉ? Vã lại đừng có nhận vơ, ông đây từ hôn mày lâu rồi." Hắn phất tay, nụ cười trên môi khiêu khích như thể mình mới là người nắm thế, nói tiếp: "Nhắc mới nhớ, mày còn cần tình yêu bé nhỏ họ Điếm kia không?"

"Em ấy ở đâu?" Lục Thiên khẩn trương.

Trương Viền Hoài "Ồ" lên, lúc này còn có tâm trạng cợt nhã: "Biết ai họ Điếm luôn? Chậc, dù sao cũng có vẻ thâm tình đó."

"Cậu muốn chết?" Hắn ta hận không thể cắn chết Trương Viễn Hoài.

Trương Viễn Hoài nhún vai, hờ hững: "Muốn gặp nó không thì bảo? Mày tốt nhất đừng manh động, chỉ có tao mới biết nó ở đâu thôi." Nói xong bỗng nhiên vung tay phá bỏ ràng buộc của An Trúc, đẩy cô về phía Lục Thiên để thể hiện thành ý, giở giọng đàm phán: "Tha cho tao một mạng, tao sẽ đưa mày đến chỗ nó."

Lục Thiên thực sự không nhìn ra Trương Viễn Hoài đang có tâm tư gì, hắn ta mím môi, cắng răng thỏa hiệp: "Nếu cậu dám giở trò, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là sống không bằng chết!"

Trương Viễn Hoài nhếch môi, xoay người dẫn Lục Thiên và An Trúc đến nơi khác.

Vương Nhật tức khắc kéo tay hắn lại, ngăn cản: "Em đừng làm càn!"


trướctiếp