"Đây là rượu quả mai mà mẫu thân ta đã chưng cất, bà ấy chỉ truyền lại
phương pháp chưng cất cho học trò tâm đắc của mình thôi, ngay cả nhi tử
là ta cũng chưa từng thấy qua phương pháp."
"Thật sao thật sao?
Vậy thì đáng tiếc nhỉ..." Nguyệt Quang lắc đầu tiếc nuối, cũng không có ý định muốn gặng hỏi phương pháp chưng cất của người ta nữa.
Lôi
Uyên cười ha hả, nói: "Tại hạ cũng có mang theo hai vò rượu này, nếu như Nguyệt Quang các hạ yêu thích thì Lôi mỗ sẽ tặng một vò là được rồi."
Lôi Uyên vừa dứt lời đã vung ống tay áo lên, một vò rượu lớn đã bỗng xuất
hiện, ngay sau đó được hắn ta đưa tới trước mặt của Nguyệt Quang.
"Chà chà chà, này sao được chứ..." Nguyệt Quang miệng nói thì có vẻ ngại,
nhưng trên mặt lại trái ngược hoàn toàn. Hắn nhận lấy vò rượu, nhanh
chóng thu vào trong nhẫn không gian, sau đó duỗi tay vỗ vỗ vai của Lôi
Uyên cười hì hì nói: "Cám ơn nha, tên đô con, ngươi giờ là bằng hữu của
Nguyệt Quang ta rồi."
Tô Linh Phong liếc nhìn nhẫn không gian
trên tay Lôi Uyên khẽ nhíu mày, không phải trang bị không gian là bảo
bối mà dù có tiền cũng không mua được đó sao? Sao chỉ là vô tình gặp
được một người thôi mà kẻ đó cũng đều có trang bị nhẫn không gian vậy?
Tá Dịch vốn là một người kiệm lời, giờ phút này cũng dường như rất có
thiện cảm với người nam nhân tên Lôi Uyên này, cũng dần bắt đầu nói
chuyện với hắn ta.
Nguyệt Quang được người ta tặng quà hời, dĩ nhiên càng lúc càng thân thiện với Lôi Uyên hơn.
Lôi Uyên kể lại hành trình của đám người họ là muốn đi về phía Bắc, xuyên
qua rừng Lạc Nguyệt đi đường tắt tới sơn cốc Tùng Ngâm.
Khoảng
thời gian nửa năm trước, tộc Thú Nhân đã tiên tri được đại khái về mốc
thời gian dị thú sẽ xuất thế là vào khoảng giữa tháng, ở gần sơn cốc
Tùng Lâm. Nghe nói dị thú xuất hiện lần này có khả năng cao là thánh
thú, cũng có thể... Là thần thú.
Nghe được phong phanh tin tức
đó, thế lực khắp nơi trong thiên hạ ắt hẳn đều sẽ không bỏ qua cơ hội
săn dị thú lần này. Cho nên khẩn trương phái những đội nhóm tinh anh tới sơn cốc Tùng Ngâm, một vài đội nhóm và những kẻ độc hành yêu thích mạo
hiểm cũng định đi qua đây tham gia trò vui, thử vận may một lần.
Tới lúc đó ai có thể khiến dị thú nhận làm chủ nhân thì phải dựa vào bản lĩnh của mình rồi.
Tô Linh Phong hiểu ra, chẳng trách sao mấy ngày gần đây ngoại trừ nhóm
lính đánh thuê Kim Sư ra, bọn họ còn chạm trán ba nhóm mạo hiểm. Những
người mạo hiểm đó thoáng nhìn đều không giống như tới rừng Lạc Nguyệt để rèn luyện, chỉ hấp tấp chạy về phía Bắc, có lẽ đều là muốn chạy tới sơn cốc Tùng Ngâm rồi.
"À, hóa ra các ngươi là tới sơn cốc Tùng
Ngâm. Ta cũng có nghe qua tin dị thú xuất thế rồi, vốn cũng muốn xem náo nhiệt nên mới tới đây." Nguyệt Quang đảo cặp mắt hoa đào, cười hì hì
nhìn sang Tô Linh Phong nói: "Sao hả Tiểu Phong Phong, có muốn đi xem
thử không? Tuy có chút mạo hiểm nhưng mà muội yên tâm đi, ta sẽ bảo về
muội..."
Lúc trước, kế hoạch của Nguyệt Quang là ngao du vui chơi ở trấn Lạc Nguyệt, hưởng thụ người đẹp, rượu thơm, mồi ngon một đợt.
Chờ khi thời gian gần đến thì sẽ đi xuyên qua rừng Lạc Nguyệt tới sơn
cốc Tùng Ngâm coi náo nhiệt. Không ngờ vừa tới trấn Lạc Nguyệt ngày đầu
tiên đã gặp phải Tô Linh Phong, Tá Dịch, giết Từ Mông rồi đi cùng với Tô Linh Phong rèn luyện trong rừng Lạc Nguyệt nửa tháng trời...
"Ta là hộ vệ của tiểu thư, tiểu thư ắt có ta bảo vệ." Tá Dịch nhìn Nguyệt
Quang trầm mặt nói tới, sau đó chuyển hướng nhìn qua Tô Linh Phong, hỏi: "Nếu như tiểu thư có hứng thú, chi bằng cứ đi xem thử."
Dị thú xuất hiện? Nghe nom cũng khá thú vị, Tô Linh Phong gật đầu: "Được."
"Xí!" Tiểu Bạch trợn mắt rồng lên, chề môi dè bĩu: "Có gì đặc biệt đâu! Đám
thánh thú, thần thú thấp hèn đó, bổn cự long mới không thèm để mắt tới!"