Khoảng Cách Ngàn Năm

Chương 53: Thái tử


trướctiếp

Kim Loan Điện

Tin phò mã gia dẫn binh đại thắng Liêu quốc đã lan khắp Kinh Thành, trong cung Vĩnh Bình đế cũng không kìm được cao hứng mà mở yến tiệc linh đình đón đám người Ngọc Đan hồi kinh

Nhắc đến Ngọc Đan ai cũng nghĩ ngay đến một tên phò mã có vận khí tốt được Vĩnh Bình đế vơ đại mang về làm rể hoàng gia, không nghĩ tới lại có thể lập được đại công, đúng là làm cho người ta mở mang tầm mắt. Nhất là Vĩnh Bình đế xưa nay luôn bị quan lại sau lưng nói ông gả con gái nhầm người, nay con rể mà ông tự tay chọn lại lập được đại công xem như một ráo nước lạnh hất vào mặt đám người kia thật làm cho ông mát dạ, nghĩ đến đây Vĩnh Bình đế liền cười lớn một tiếng nói:" Nào các khanh hãy nâng ly cùng trẫm mừng Nam Lang ta đại thắng!"

Trong Kim Loan Điện giờ đây quy tụ toàn bộ chư tướng, quan văn tứ phẩm cùng hoàng thân, nghe thấy Vĩnh Bình đế đích thân mời rượu ai nấy đều đồng loạt cung kính hướng Hoàng đế chúc rượu, Vĩnh Bình đế thấy thế liền nâng ly rượu lên, bên ngoài điện liền truyền đến tiếng hô to: "Báo!"

Lúc này bên ngoài điên liền thấy một thái giám chạy vào hành lễ rồi nói: "Bẫm Bệ hạ, Ngũ hoàng tử, Nhị công chúa cùng phò mã cầu kiến"

"Về rồi sao?" Vĩnh Bình đế long nhãn mừng rỡ lập tức nói: "Nhanh truyền"

Ba người Ngọc Đan nghe lệnh truyền, một thân quân phục sóng vai tiến vào đại điện, sau đó đồng loạt quỳ xuống hành lễ "Nhi thần tham kiến Phụ hoàng"

"Mau bình thân" nói xong Vĩnh Bình đế lệnh truyền bàn rượu cho cả ba, sau đó liền hướng Lý Minh Khuê rằn giọng trách móc: "Khuê Nhi lần này đúng là không đem Phụ hoàng vào mắt, dám tự ý xuất cung"

Lý Minh Khuê cũng không thua kém, không cấp cho Vĩnh Bình đế tí mặt mũi: "Phụ hoàng người cũng tự ý đem phu quân của nhi thần ra biên ải, thì nhi thần tự ý tìm phu quân mình có gì sai?"

Vừa nhấp một ngụm rượu còn chưa kịp chảy xuống cổ họng lại nghe Lý Minh Khuê trắng trợn tuyên bố giữa trăm người là đi tìm phu quân khiến Ngọc Đan lập tức ho khan một tràn liên tiếp. Thấy thế Lý Minh Khuê vội đưa tay nhẹ vỗ lưng cho cô: "Nàng...không sao chứ"

"Ừ...ừ, ta ổn" Ngọc Đan ngượng cả mặt đáp

"Khục khục" Vĩnh Bình đế ho một tiếng, rồi một mặt nghiêm túc nói: "Trẫm có lý riêng của trẫm, lần sau không được tự ý như vậy", nói xong ông liền nhìn về phía Ngọc Đan: "Trẫm nghe nói trận đánh lần này do ngươi chỉ huy?"

Vừa nãy còn chưa kịp sặc xong lại nghe Vĩnh Bình đế hỏi chuyện mình, không biết có phải coi phim nhiều quá hay không nhưng Ngọc Đan cảm thấy lúc nào mấy ông hoàng đế hỏi chuyện thăm dò như này thường là những cảnh tiễn diễn viên phụ đi bán cơm hộp. Suy nghĩ đó vừa xẹt qua đầu, mồ hôi mẹ mồ hôi con của Ngọc Đan cũng thi nhau chảy, miệng cô không tình nguyện nói" Đúng thưa Bệ hạ"

"Ha...ha...ha, đúng là trẫm nhìn không sai mà"

Cái gì sai với chả sai chứ, còn cười to như thế? Không lẻ ông ta biết cô dùng mưu lược của người khác để đánh trận sau? hay là biết cô không phải người của thế giới này. Nghĩ tới đây sợ dây thần kinh trong đầu Ngọc Đan liền căng chặt, không nói hai lời liền đánh gãy lời Vĩnh Bình đế, quỳ gạp xuống khổ sở nói: "Bệ hạ tha mạng... Bệ hạ tha mạng, thật ra...."


trướctiếp