Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng
Chương trướcChương tiếp
Nhìn màn kịch giương cung bạt kiếm, tranh quyền đoạt lợi
của 54 tuyển thủ ở 4 kịch trường, khán giả hứng thú dào dạt, phảng phất như đang xem một đám kiến hôi ra sức tranh đọat
xem ai ăn được đường, mà người xem đang ngồi trên vô số
viên kẹo ngọt không khỏi cảm thấy tâm lý được thỏa mãn.
Cũng may trước khi kịch trường phía Nam và phía Tây xung đột đến
mức suy giảm nhân số, ban tổ chức đã ra tay, hiện tại
giảm quân số có chút đáng tiếc, vẫn nên để bọn họ tiến vào cửa tiếp theo mới càng có giá trị, vì vậy âm thanh
âm trầm quỷ dị lần thứ hai vang lên:
"Hì hì hì, các vị dũng sĩ thật dư thừa tinh lực a, vậy chúng ta lập
tức bắt đầu cửa thứ ba thôi, mọi người cùng nhau chơi
trò đại phú được không, nhắc nhở hữu nghị, phải nắm
chặt thời gian tích cực chơi trò chơi nha, nếu không toàn
bộ các người sẽ cùng nhau ngã xuống, hì hì hì...."
Trong tiếng cười chói tai, phía trên sân khấu buông xuống một tấm màn trắng thật lớn, che khuất cửa thông đạo.
Tấm rèm lớn phía sau khán đài xung quanh từ từ mở ra hai bên,
vốn là bức tường sắt thẳng đứng nay được thả xuống
thành một ban công không có lan can.
Các tuyển thủ theo bản năng tiến lên phía trước quan sát cảnh tượng bên ngoài.
Chỉ thấy phía ngoài ban công là một hồ nước có diện tích
rất lớn, chính giữa hồ là một hòn đảo nhỏ, từ ban công đến đảo được nối với nhau bằng những viên cầu màu
xanh hình lá sen.
Đáng chú ý nhất là ba hướng khác
của hồ nước cũng xuất hiện tuyển thủ của ba khu vực
nghỉ ngơi còn lại, đến lúc này 54 người may mắn còn sống rốt cuộc cũng gặp mặt.
Tuy diện tích hồ rất lớn, từ xa chỉ nhìn thấy bóng người mơ hồ, nhưng đây không
phải vấn đề, các tuyển thủ chỉ cần xoay người lại là
có thể nhìn thấy hình ảnh cận cảnh của các người chơi
khác xuất hiện trên tấm màn sân khấu bên dưới.
Tầm mắt Hạ Thụy Trạch đảo qua đảo lại ba màn hình lớn, hơi thở dài, thu lại cảm giác mất mác.
Dựa theo cách nói của Tiểu Kim Long, cậu cùng đồng đội gặp
ở nhiệm vụ trước đều là tân nhân, nói không chừng còn
cớ cơ hội chạm mặt ở thế giới nhiệm vụ.
Tuy
biết xác suất rất nhỏ, nhưng trong lòng Hạ Thụy Trạch vẫn luôn ẩn ẩn chờ mong, đáng tiếc hiện tại tất cả tuyển
thủ dự thi đều đã xuất hiện, chỉ có thể chờ đến thế
giới nhiệm vụ lần sau.
Lúc các tuyển thủ còn chưa
hiểu ra sao, phía trên nhà hát kịch đột nhiên rơi xuống
một loạt lá đơn tuyên truyền màu sắc rực rỡ, các tuyển thủ mỗi người cầm lấy một tờ xem thử, đúng là quy
tắc trò chơi đại phú ông ở cửa thứ ba.
Từng hàng
chữ rậm rạp che kín tờ giấy khiến đám trang hán nhìn
đến đau đầu, hận không thể lập tức tóm lấy một
người giúp mình tổng kết ngắn gọn.
Hạ Thụy Trạch
chăm chú nhìn quy tắc trò chơi một chữ cũng không bỏ qua,
thời điểm tiến vào thế giới nhiệm vụ, Chủ Thần đại
khái sẽ xử lý vấn đề giao lưu giữa thí luyện giả cùng
dân bản xứ, qua hai thế giới, mặc kệ là chiến trường
cổ đại hay khoa học kỹ thuật tương lại, cậu đều chưa
từng gặp phải tình huống giao tiếp không thông.
Lần này cũng vậy, chữ trên đơn tuyên truyền cậu đều nhận
thức, chỉ là bên trong ẩn chứa đầy sự ác ý.
Số
đơn tuyên truyền là dựa theo nhân số tuyển thủ mà phát,
mặt trái mỗi lá đơn đều có một con số, tuyển thủ chọn
trúng cái nào sẽ được đánh theo số đó.
Mà cái gọi là cách chơi thì càng thêm phức tạp cùng ác ý.
Vòng thứ nhất, tuyển thủ lấy được số cuối cùng của bốn
kịch trường chia thành hai đội đứng ra chiến đấu.
Tuyển thủ số 1 của bên thắng cuộc có thể lựa chọn di chuyển
từ 4 đến 6 bước trên đài sen. Tuyển thủ số 1 của bên
thua cuộc có thể lựa chọn di chuyển từ 1 đến 3 bước
trên đài sen. Nếu hai tuyển thủ hòa nhau, hai đội đều không
được đi thêm.
Đến lượt thứ hai, tuyển thủ đứng thứ 2 từ dưới đếm lên của mỗi đội sẽ phụ trách chiến đấu, quyết định bước đi của tuyển thủ số 1.
Cứ như
vậy, tuyển thủ theo số thứ tự từ dưới lên thay phiên
chiến đấu, đến khi tuyển thủ số 1 bước lên được đảo
nhỏ hoặc là bị loại trừ.....
Sau đó, tuyển thủ nên
chiến đấu thì tiếp tục chiến đấu, tuyển thủ tiếp theo
sẽ bắt đầu di chuyển từ trên đài sen lên phía trước.
Quy tắc trò chơi liếc mắt một cái đã xem xong, như vậy
chẳng phải những tuyển thủ có số đầu chiếm được tiện nghi?
Trên thực tế, đã có tuyển thủ lấy được số phía sau đang hùng hùng hổ hổ có ý đồ muốn đổi số
với tuyển thủ khác.
Hạ Thụy Trạch nhìn số 5 trong tay mình, lại nhìn những đài sen đối diện, ý thức được
tình hình không đơn giản như bề ngoài.
Bởi vì mỗi
đài sen đại biểu hoặc trừng phạt hoặc khen thưởng,
trước mắt phải hoàn toàn dựa vào tuyển thủ phía trước
đi dò đường, vậy nên lấy được những số đầu cũng
không phải chuyện gì tốt.
Hơn nữa tuyển thủ sau khi thành công tiến lên đảo nhỏ cũng sẽ tiến vào danh sách chiến đấu.
Không sai, dưới quy tắc như vậy, các tuyển thủ trong mỗi đội
đều bị buộc chặt với nhau, trở thành đồng đội.
Tuy
những đồng đội này rốt cuộc sẽ hỗ trợ hay đào hố
lẫn nhau tạm thời chưa rõ, nhưng số thứ tự xuất chiến
là cố định, việc mọi người tranh đoạt vị trí lãnh đạo
trước đó phảng phất như một trò cười.
Cho dù cướp được thì sao? Chuyện gì cũng không thể quyết định, căn bản không có tác dụng.
Không thể không nói, ban tổ chức thực sự đối với các tuyển thủ tràn đầy ác ý.
Hạ Thụy Trạch từ đầu chỉ tùy tiện nhấc lên gợn sóng căn
bản không thật sự muốn tranh đoạt, hiện tại nội tâm tự
nhiên không chút dao động, nhưng Cloris cùng Ivanov sắc mặt
ngược lại không quá tốt đẹp.
Đặc biệt là Cloris, đã sớm triêu tập bốn tiểu đệ đi theo mình lại để bàn bạc.
Hạ Thụy Trạch mặc kệ, cậu chỉ hy vọng trước khi đến lượt mình lên đài sen, những đồng đội đáng tin phía trước đã
tra rõ toàn bộ đài sen phía sau.
Không để tuyển thủ
có nhiều thời gian giao lưu, một tấm bàn di động xuất
hiện bên cạnh ban công mỗi nhà hát kịch, âm thanh âm trầm
hàm chứa vui sướng khi người gặp họa của người chủ trì vang lên, yêu cầu tuyển thủ lấy được số cuối cùng của mỗi đội bước lên bàn di động.
Vì vậy số 14 của
Đông kịch trường, số 9 của Nam kịch trường, số 16 của Tây kịch
trường cùng số 15 của Bắc kịch trường chỉ đành đứng dậy
bước lên bàn di động, chờ chia tổ chiến đấu ngẫu nhiên.
Nhưng thật sự ngẫu nhiên sao?
Đương nhiên không phải!
Đây là thủ đoạn kiếm tiền khác của ban tổ chức, mở ra cơ
hội bỏ phiếu, để khán giả bên ngoài có thể ảnh hưởng
đến sàn thi đấu bên trong.
Bốn vị tuyển thủ có ba
khả năng phân tổ, trước khi chính thức đối chiến, hệ
thống bỏ phiếu tương ứng sẽ mở ra.
Khán giả dùng
vàng thật bạc trắng đổi thành phiếu bầu để bầu cho
tuyển thủ mình yêu thích hoặc chán ghét, để quyết định
tuyển thủ được chọn cuối cùng phải đấu với đối thủ
thực lực yếu hơn hay đối thủ thực lực cường hãn.
Tiết mục
hỗ động này khơi dậy tính tích cực của khán giả, ban tổ chức nghĩ ra đủ loại biện pháp lăn lộn tuyển thủ đồng
thời kiếm tiền.
Nhưng khán giả chính là chờ mong
những tiết mục như vậy, sau hai cửa ải, người xem ít nhiều sẽ có đối tượng "yêu thích" hoặc "chán ghét", hiện tại
có thể nhúng tay vào vận mệnh của những người này, bọn
họ sao có thể không hưng phấn kích động?
Tuyển thủ
không rõ tình hình vừa bước chân lên bàn di động, hệ
thống bỏ phiếu đã nhanh chóng xuất hiện, lượng lớn
tiền bạc không ngừng đổ vào, phân ra ba loại kết quả bất đồng.
Vì để kéo dài thời gian thu hoạch tài phú, ban tổ chức thậm chí còn vô sỉ khống chế bốn tấm bàn di
chuyển quanh hồ một vòng, để các tuyển thủ của bốn đội
đều thấy được người sắp tham chiến, cuối cùng mới
đưa bốn người đến chính giữa đảo nhỏ.
Lúc này đã
có kết quả bỏ phiếu, bốn vị tuyển thủ bị chia đôi đến
hai bên đảo nhỏ. Số 16 của Tây kịch trường đấu với số 14
của Đông kịch trường, số 9 của Nam kịch trường đấu với số 15
của Bắc kịch trường.
Diện tích đảo phi thường lớn, các tuyển thủ hoàn toàn có thể tùy ý phát huy.
Trận chiến sẽ được phát trực tiếp trên tấm màn của mỗi
nhà hát kịch, tấm màn được chia làm năm phần, 2 cái phát
sóng lại trận chiến, 3 cái phát sóng tình huống ở ba nhà
hát kịch còn lại.
Mỗi người tiến vào vị trí của
mình, người chủ trì hưng phấn tuyên bố trận thi đấu
đầu tiên bắt đầu.
Không nghĩ tới âm thanh quỷ dị của người chủ trì vừa dứt đã xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Tuyển thủ số 16 của Tây kịch trường trực tiếp tuyên bố đầu
hàng, làm cho thi đấu còn chưa chính thức bắt đầu đã kết thúc.
Số 16 của Tây kịch trường khiến mọi người vô
cùng kinh ngạc, cũng làm tuyển thủ số 1 của Tây kịch trường
sắc mặt biến đen, không phải trước đó đối đầu một
trận thôi sao? Đến thời điểm cần hợp tác lại cố ý
nhận thua?
Đội bọn họ thất bại, có nghĩa hắn nhiều nhất chỉ có thể tiến lên 3 bước, dưới tình huống số lượng đài sen tương đồng, vậy cần phải đi gấp đôi
người khác, đây chẳng phải rõ ràng muốn hố hắn sao?
Nhưng động tác của tuyển thủ số 16 như dẫn dắt những tuyển
thủ khác, mọi người nếu có thể phối hợp hài hòa với
nhau, ngươi thắng một lần ta thắng một lần, vậy chẳng
phải có thể dùng tổn thất nhỏ nhất thông qua cửa thứ
ba?
Nhưng chuyện này có khả năng sao?
Tuyển thủ
số 15 của Bắc kịch trường trực tiếp yêu cầu số 9 của Nam
kịch trường nhận thua từ bỏ chống cự, nhưng tuyển thủ số 9 lại không muốn.
Trong lòng hắn thầm nghĩ, số
lượng tuyển thủ của Nam kịch trường vốn đã ít, chờ sau khi
các tuyển thủ đứng trước lên được đảo nhỏ, người
đứng cuối là hắn có thể thuận lợi lên đảo hay không
đều dựa vào tuyển thủ ở đầu, hiện tại hắn lười
biếng, đến lúc đó đồng đội cũng lười biếng hố hắn
thì sao.
Quan trong nhất là, bên trong Nam kịch trường bọn
họ có một đại biến thái, vì để hợp tác chống lại biến thái, hắn cũng không thể tỏ thái độ không hợp tác với
các đồng đội khác.
Cuối cùng thương lượng bất
thành, số 15 của Bắc kịch trường phải đấu với số 9 của Nam kịch trường, ngươi bắn ta một phát, ta mở lưới phòng hộ
chắn một phát, sau đó ta cũng bắn người một phát...hai
người trốn sau chướng ngại vật từ xa bắn qua bắn lại
vài lần, lại phát hiện ngoại trừ tiêu hao năng lượng của lưới phòng hộ, khiến một vài chướng ngại vật bị tổn hại, thì không tạo được chút uy hiếp nào cho đối thủ,
cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách.
Súng lazer rất tốn năng lượng, nếu vì loại hành vi không chút thu
hoạch này mà mất hết năng lượng, lúc sau sẽ rất bị
động, chuyện ngu xuẩn như vậy không ai muốn làm.
Nhưng đối mặt với uy hiếp từ súng lazer của đối phương, không ai muốn mạo hiểm kéo gần khoảng cách, vì vậy hai bên cứ như vậy giằng co, sau ba phút đồng hồ liên tiếp không có động tác, người trủ chì bắt đầu đếm ngược để quyết định thế hòa.
Lúc này hai tuyển thủ trong sân mới
bừng tỉnh, nếu hòa, vòng này hai đội đều không thể đi
trước, lãng phí mất một cơ hội.
Đang rối rắm nên bảo toàn chính mình hay chiến đấu vì đội ngũ, đếm
ngược đã về số 0, người chủ trì tuyên bô trận này Nam
kịch trường và Bắc kịch trường hòa, tuyển thủ số 1 của Đông
kịch trường và Tây kịch trường có thể tiến lên đài sen.
Tuyển thủ số 1 của Đông kịch trường chính là người trẻ tuổi tóc đỏ trước đó từng trào phúng Cloris, bởi vì có thể đi
được 6 bước, trên mặt hắn không khỏi mang theo tươi
cười đắc ý.
Hạ Thụy Trạch nghĩ nghĩ, chủ động lên
tiếng nhắc nhở: "Mỗi một bước thưởng phạt không rõ,
cẩn thận một chút."
"Biết rồi biết rồi, thật dong dài."
Tiểu tử tóc đỏ đứng một mình phía trước không ai lại gần,
tự mình lập thành một phe, phi thường có tính cách, hiện tại nghe Hạ Thụy Trạch nhắc nhở thì rất không kiên nhẫn, thuận miệng đáp trả một câu liền nhanh chóng nhảy lên đài sen, rất nhanh đã vững vàng nhảy đến đài thứ 6.
Nhưng giây tiếp theo đột nhiên phát sinh dị biến, đài sen đột
ngột trầm xuống, biến mất vô tung vô ảnh, tiểu tử tóc
đỏ một chân dẫm phải khoảng không lập tức rơi xuống
nước.
Những tuyển thủ vây xem nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.
Nhưng chuyện càng khiến ngươi ta kinh ngạc còn ở phía sau, chỉ
thấy tiểu tử tóc đỏ lúc vừa rơi xuống nước còn chẳng thèm để ý, ngược lại muốn bơi đến đài sen khác, nhưng
chưa tới hai giây, hắn tựa hồ như bị thứ gì dưới
nước túm lấy, chỉ kịp giãy giựa hai cái đã biến mất vô tung vô ảnh.
Mặt nước nổi lên từng vòng gợn sóng nhỏ, không bao lâu đã trở lại bình thường, hoàn toàn
không nhìn ra nó vừa nuốt mất một sinh mạng.
Tất
cả mọi người trầm mặc, trơ mắt nhìn đài sen vừa biến
mất lại từ từ nổi lên, rõ ràng là một đóa sen lục sắc tràn đầy sức sống, trong mắt các tuyển thủ lại chẳng
khác gì một loại sinh vật biến dị khủng bố.
Nói thật, hiện tại tuyển thủ số 1 của Tây kịch trường hoàn toàn không muốn chọn!
Trong tiếng thúc giục tràn đầy vui sướng khi người gặp họa
của người chủ trì, tuyển thủ số một của Tây kịch trường
chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn tiến lên trước 2
bước.
Sau khi đã yên vị, đài sen dưới chân đột
nhiên cũng trầm xuống, tuyển thủ số 1 hoảng sợ, các
tuyển thủ xung quanh cũng kinh hãi theo, chẳng lẽ mỗi cái
đều là bẫy rập?
Cũng may đài sen dưới chân tuyển
thủ số 1 lần này ngược lại nhanh chóng nổi lên, từ đầu đến cuối giày của tuyển thủ số 1 không dính một giọt
nước, mà giữa đài sen lại xuất hiện một hàng chữ:
[ Khen thưởng: tiến thêm hai bước ]
Tuyển thủ số 1:???
Khen thưởng này có thể không cần không?
Đáp án hiển nhiên là không, hắn chỉ có thể cẩn thận tiến thêm hai bước.
Lần này, đài sen trầm xuống lại nổi lên, chính giữa xuất hiện hàng chữ:
[ Trừng phạt: Dừng một hiệp ]
Tuy nói là trừng phạt, nhưng tuyển thủ số một của nhà hát
kịch phía Tây theo bản năng thở phào một hơi, xoay người
nói với tuyển thủ số 15 trong đội trực tiếp nhận thua,
dù sao có thắng cũng không thể đi tiếp, còn không bằng
dứt khoát nhận thua bảo tồn thực lực.
Đến lúc này vòng thứ nhất của đại phú ông rốt cuộc kết thúc, vô
luận là tuyển thủ bị bắt chiến đấu hay tuyển thủ vây
xem xung quanh, trái tim đều không khỏi treo cao, lần khảo
nghiệm này nơi nơi đều là bẫy rập, khó lòng phòng bị.
Tuyển thủ của Nam kịch trường và Bắc kịch trường đứng bên cạnh quan
sát kết cục của tuyển thủ số một Tây kịch trường, vốn
trong lòng còn đang oán giận đội ngũ nhà mình không ra sức, hiện tại ngược lại cảm thấy may mắn là thế hòa, lượt
này bọn họ không cần đi, có thể nhìn đội khác lấy kinh
nghiệm.
Sau khi vòng thứ nhất kết thúc, vòng thứ hai lập tức bắt đầu.
Trải qua bỏ phiếu, số 13 của Đông kịch trường đấu với số 15
của Tây kịch trường, số 8 của Nam kịch trường đấu với số 14
của Bắc kịch trường.
Số 15 của Tây kịch trường vừa bắt đầu đã trực tiếp nhận thua, không cho số 13 của Đông kịch trường chỉ hô "nhận thua" chậm hơn hắn hai giây có cơ hội cầu hòa.
Số 13 của Đông kịch trường chính là vị tuyển thủ đơn độc hành sự còn lại.
Chính mắt chứng kiến tuyển thủ số 1 xảy ra chuyện ngoài ý
muốn, trong lòng hắn liền sinh ra cảm giác nguy cơ, ai nói
tổ đội vô dụng? Vẫn là hữu dụng, ít nhất cùng đội sẽ
khộng tiện hãm hại nhau, suy nghĩ kỹ hắn quyết định chủ
động lại gần Cloris có đông nhân số nhất.
Mà tuyển thủ chiến đấu vòng thứ hai chính là người trong đội
Cloris, vì vậy số 13 chuẩn bị thương lượng với số 15
đối thủ đạt thành thế hòa, như vậy số 2 lần này sẽ
không cần chọn.
Đáng tiếc số 13 của Đông kịch trường
chậm một bước, còn chưa kịp thương lượng, đối phương
đã trực tiếp nhận thua, như vậy số 2 của Đông kịch trường
bắt buộc phải bước lên đài sen.
Cloris thấy số 13
chuyện đơn giản vậy cũng làm không xong, ánh mắt liền âm
trầm, hừ, ngoài miệng nói dễ nghe là dựa vào bọn họ,
nhưng hành động thực tế căn bản không phải ý tứ này.
Bên kia, nếm được ngon ngọt, số 14 của Bắc kịch trường liền
thương lượng với số 8 của Nam kịch trường: "Nếu không
chúng ta cũng đứng im, hòa thêm một lần nữa?"
Số 14 tưởng đối phương sẽ vui vẻ đồng ý, không nghĩ tới đối phương lại do dự nói:
"Tôi thấy không hay lắm, mục đích cuối cùng của cửa thứ ba
là mọi người an toàn tiến lên đảo nhỏ, đừng quên, âm
thanh kia ban đầu đã nhắc nhở chúng ta phải nắm chặt thời gian, nói rõ cửa ải này có thời hạn, không thể tùy tiện lãng phí.
Bên này của chúng tôi ít người thì không
sao, nhưng bên anh nhiều người như vậy, anh xác định cứ
tiếp tục trì hoãn người xếp cuối như anh còn có cơ hội an toàn lên đảo sao?"
Các tuyển thủ xem phát sóng nghe
vậy không khỏi bừng tỉnh, đúng vậy, ban tổ chức sao có
thể cho bọn họ có cơ hội chui qua lỗ hổng, lựa chọn thế hòa trì trệ không tiến?
Bọn họ lúc này mới nhớ
lại, người chủ trì từ lúc bắt đầu cửa thứ ba đã nhắc nhở qua, nếu động tác chậm, các tuyển thủ phía sau sẽ
cùng ban công chìm xuống hồ!
Nhớ lại tuyển thủ số 1 lúc nãy vừa rớt xuống hồ còn không trụ nổi 3 giây,
những tuyển thủ còn lại không khỏi dâng lên sợ hãi, đồng thời những tuyển thủ phía sau cũng cảm thấy nôn nóng
gấp gáp.
Đạo diễn sau màn cười đến vô cùng xán
lạn, vô cùng hài lòng với hiệu quả của tiết mục, đám
đáng thương ngu xuẩn này rốt cuộc ý thức được điểm
mấu chốt, nếu cứ để bọn họ tiếp tục kéo dài thời
gian, lượt xem còn không giảm xuống sao?
Hừ, làm ảnh hưởng đến ratings của hắn liền ném bọn họ vào trong hồ bón cho sinh vật biến dị!
Tuyển thủ số 14 bị chất vấn trực tiếp ngốc lăng nửa ngày,
sau khi phản ứng lại, âm thanh khô khốc hỏi:
"Vậy, vậy anh nguyện ý chủ động nhận thua không?"
Số 8 của Nam kịch trường gật đầu tỏ vè không sao cả, thua cũng
có thể đi được 3 bước. Lúc cửa thứ ba vừa bắt đầu,
hắn còn lo lắng vì tuyển thủ trong đội ít nhất, hiện
tại thì tốt rồi, ý thức được điểm tốt của việc ít
người, nhận thua cũng chỉ bị giảm 3 bước, còn tốt hơn
hòa bị mất thêm lượt này.
Vì vậy đợt thi đấu thứ hai cũng kết thúc.
Số 1 của Bắc kịch trường cùng số 2 của Đông kịch trường được
chọn tiến lên từ 4 đến 6 bước, số 1 của Nam kịch trường
được chọn từ 1 đến 3 bước, số 1 của Tây kịch trường tạm
dừng một vòng.
Sau khi biết được kết quả, số 2 của Đông kịch trường cũng không kéo dài, quyết đoán tiến lên 5 bước.
Hắn muốn đánh cuộc một phen, đài sen thứ 6 đã được chứng
minh là trừng phạt, vậy khả năng đài thứ 5 cũng là trừng
phạt nhỏ hơn chút.
Sự thật trứng minh, số 2 đánh
cuộc thành công, đài sen dưới chân hắn sau khi chìm xuống
nhanh chóng nổi lên lại, phía trên xuất hiện một hàng chữ:
[ Khen thưởng: một hộp năng lượng ]
Chương trướcChương tiếp